Ánh nắng giữa trưa rất chói chang, mặc dù còn chưa tới mùa hè, nhưng mà miền Nam nước Pháp đã bắt đầu vào thời tiết nóng, sau khi chạy vài tiếng đồng hồ trên đường núi gập ghềnh thì rốt cục đã vào bên trong Tây Ban Nha.
Mấy tháng trước, khi Lộ Ngụy Minh quyết định bỏ xuống công việc, đến Roussillon xử lý vài việc vặt mà ba đã để lại, anh cũng không ngờ tới chính mình còn có thể gặp lại cô…
Ồ…nhớ tới cái tên Lỗ Tây Vĩnh (Roussillon) này, anh còn có một loại cảm giác sắp bị thời tiết nóng nực làm cho không thở nổi. Ba chữ này đối với anh mà nói từng đại diện cuộc sống điền viên thuộc về ba, hiện giờ, nó lại có một ý nghĩa khác.
“Anh Hai, có phải anh thích chị ấy không?” Sau khi xong lễ tang của ba, có một ngày anh ở phòng vẽ tranh thu dọn tranh vẽ, Tử An vừa từ bên ngoài trở về bỗng nhiên cất tiếng nói một câu như thế.
Lúc ấy anh hơi ngỡ ngàng mà ngẩng đầu lên, trông thấy Tử An tựa vào cánh cửa, như là căn bản không biết người này đang nói cái gì.
“Ý em là Lỗ Tây Vĩnh.” Tử An cũng nhìn anh, vẻ mặt nghiêm túc.
“?” Anh cảm thấy cổ họng khô khan, gần như không thể phát ra tiếng.
“Trước kia em vẫn chưa phát hiện, nhưng gần đây em càng cảm thấy như vậy,” Tử An vẫn đứng đó, ánh nắng kia trong suốt lại đơn thuần, “Bởi vì lúc anh và chị ấy ở bên nhau, hình như lúc nào anh cũng rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-roussillon/2117032/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.