Một tuần sau, tôi lại ngồi đối diện Lương Kiến Phi lần nữa, chờ đợi “xét xử” của chị ấy đối với tôi.
“Khi nào thì có thể ra bản thảo chính thức?” Chị ấy không nhìn tôi, mà nhìn chăm chú vào bản thảo trong tay.
Tôi hơi bồn chồn liếc nhìn lịch bàn trên bàn của chị ấy: “Ừm… Trước tết thế nào, hai tuần nữa.”
“Chị cho em một tuần.” Chị ấy cũng không ngẩng đầu lên mà tuyên bố quyết định cuối cùng.
“…”
“Đúng rồi,” chị ấy buông bản thảo trong tay, ngẩng đầu lên nhìn tôi, “Cuối tuần tụi chị phải mở một triển lãm, chủ yếu là tuyên truyền một loạt sách tranh ảnh sắp tới, cần một người phiên dịch, em rảnh không?”
Tôi nhún vai: “Vừa rồi chị đã nói em phải giao bản thảo trong vòng một tuần, em không còn thời gian để nhận công việc khác.”
Lương Kiến Phi nhướng lông mày: “Phiên dịch rất đơn giản, chỉ là theo vài người nước ngoài làm phỏng vấn thôi, căn bản không cần phí thời gian đi chuẩn bị. Về mặt giá cả, tuy rằng không cao nhưng cũng không thấp.”
Tôi vẫn bày ra dáng vẻ không dứt khoát.
“Được rồi, mười ngày.” Chị ấy bất đắc dĩ thoả hiệp.
Chị ấy trả lại bản thảo cho tôi, tôi đưa tay nhận lấy, nhưng chị ấy lại rút bản thảo về, nói: “Điều kiện trước tiên là, em phải nhận công việc này.”
Tôi cười thích ý: “Có thể thanh toán tại chỗ không?”
“…” Chị ấy nheo mắt nhìn tôi, dường như đang cảnh cáo tôi đừng quá đáng.
“Cũng sắp tết rồi,” vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luyen-roussillon/2117018/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.