- Chủ tịch huyện Phạm, đó là chuyện mà các anh phải suy nghĩ, chúng tôi không tồn tại vấn đề này.
Du Thiên Lạc có chút tức giận, không tiếp tục tranh luận với Phạm Hồng Vũ Phạm Hồng Học nữa. Vốn muốn mượn cơ hội này để khoe khoang một chút, để mọi người càng thêm kính phục tài hoa của Du tổng, không ngờ lại bị đám nhà quê Thanh Sơn này làm bẽ mặt như vậy.
Hơn nữa điều làm Du tổng khó chịu chính là, y thật sự không có “nguồn” để đấu sự giàu có.
Một năm năm triệu, đã vượt qua dự toán ban đầu của công ty, không ngờ tên họ Phạm này đưa ra cái giá hai chục triệu. Mặc dù Du Thiên Lạc nghi ngờ về khả năng này của công ty Khả Hân nhưng cũng không dám tiếp lời.
Nếu làm đến cùng, còn phải dựa vào Đài trưởng Diêu ra mặt mới có thể giải quyết vấn đề này.
Du Thiên Lạc mặt tối sầm, nhưng việc đã đến nước này, Du Thiên Lạc tuyệt đối không thể mềm yếu được, đâu không phải là vấn đề thể diện, việc liên quan đến sự sinh tồn và phát triển của công ty Thiên Lạc, cũng không thể nói giỡn được.
- Đài trưởng Diêu, tôi lại kính anh một chén nữa, cảm ơn sự ủng hộ và quan tâm đến công ty Thiên Lạc chúng tôi.
- Ha ha, đâu có. Du tổng, vẫn là câu nói kia, chúng tôi luôn ủng hộ xí nghiệp quốc doanh.
Đài trưởng Diêu không chút hồ đồ, nâng ly rượu lên cụng với Du Thiên Lạc, lộ rõ vẻ ủng hộ. Thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222454/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.