Du Thiên Lạc cười ha hả nói: - Chủ tịch huyện Phạm không hổ danh là quan phụ mẫu, luôn nhớ sự giáo dục của đảng, tiết kiệm liêm khiết…Tuy nhiên Chủ tịch huyện Phạm cứ yên tâm, hiện nay công ty Thiên Lạc chúng tôi đứng ra chi, sẽ không có vấn đề gì đâu.
Lư Đại Chính giận dữ, không thể kiềm chế được, hừ lạnh một tiếng, nói: - Du tổng, một bữa cơm thôi mà, có gì đâu. Chủ tịch huyện Phạm không tán thành phô trương lãng phí, thép tốt dùng ở lưỡi đao. Bốn năm trước, Chủ tịch huyện Phạm mới đến thị trấn Phong Lâm chúng tôi, thu nhập tài chính mỗi năm của thị trấn mới có ba bốn chục ngàn, mà bây giờ thu nhập tài chính của thị trấn Phong Lâm lên đến hơn 1,2 triệu. Hình thức Phong Lâm chính là do một tay Chủ tịch huyện Phạm xây dựng nên. Khu vực duyên hải các anh có chính sách, có tiền bạc, không thiếu cái gì cả, thị trấn Phong Lâm ở nội địa, cho đến hiện tại vẫn chưa thông đường sắt. Nhưng trong thời gian bốn năm mà thu nhập tài chính tăng lên bốn trăm lần, thì liệu có mấy thị trấn làm được?
Du Thiên Lạc sắc mặt hơi thay đổi, lập tức khôi phục lại bình thường, nói: - Là Chủ tịch thị trấn Lư đúng không? Hình thức Phong Lâm tôi cũng đã nghe nói, nhưng liệu có lợi hại như vậy thật hay không thì còn phải tận mắt nhìn mới được. Nếu có cơ hội, tôi rất muốn đi thị trấn Phong Lâm khảo sát một chuyến.
Lư Đại Chính đang định nói, thì Phạm Hồng Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222452/chuong-810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.