- Người đó rất nham hiểm.
Ngồi trong quán trà của câu lạc bộ Hồng Phong, Lý Thu Vũ khẽ lắc lắc ly cốc-tai màu xanh, bỗng thốt ra một câu như vậy.
- Liêu Khởi Chính?
Phạm Hồng Vũ uống cà phê, hỏi lại một câu.
- Đúng thế, đừng nhìn y phong độ như vậy, thật ra bên trong đó là một con người dơ bẩn thật sự, không phải người tốt…
Lý đại tiểu thư nhấp một hớp cốc-tai, khẳng định nói.
Phạm Hồng Vũ liền cười, liếc mắt nhìn cô một cái. Vì vừa chơi bóng xong hên hai gò má Lý Thu Vũ vẫn còn đỏ ửng, trông kiều diễm vô cùng.
Phạm Hồng Vũ rất thích ngắm cô như vậy.
Tuy nhiên vẻ giả vờ thâm trầm của Lý Thu Vũ, khến cho Phạm Hồng Vũ cảm thấy buồn cười.
- Cười cái gì? Nói cho anh biết, những người làm bộ tao nhã như anh em đã gặp nhiều rồi. Nhất là mỗi khi Tết đến, một ngày không biết phải gặp bao nhiêu người. Liêu Khởi Chính còn kém hơn anh nhiều. Anh ta nhiều nhất chỉ có thể hò hét với Lý Xuân Vũ thôi, không giống anh, đến ba mẹ em cũng bị dụ dỗ, ai cũng coi anh là người tốt, thật sự thì…Hừ.
Thấy Phạm Hồng Vũ cười cười, Lý đại tiểu thư lập tức phát hỏa, chiếc mũi nhỏ nhếch lên, hung hăng nhìn thẳng hắn.
Phạm Hồng Vũ lập tức mở hai tay ra, tỏ vẻ vô tội.
- Thu Vũ, không phải chứ, anh hư hỏng như vậy sao? Không cần nói chú Lý và cô Hùng coi anh là người tốt, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222431/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.