- Tiểu Khiết, củ cà rốt này cắt đẹp lắm…
Trong nhà bếp, mẹ Cao cầm một mâm cà rốt, chậc chậc tán thưởng.
Cao Khiết đứng bên cạnh bà, giữa vòng eo yểu điệu quấn chiếc tạp dề nhỏ thều hình chú gấu vàng xinh xắn, hai tay áo của chiếc áo lông cổ cao màu đen xắn lên, mái tóc dài đen nhánh được kẹp lên, không chút son phấn.
Ra dáng một bà chủ nhu mì lắm.
- Mẹ, con gái mẹ vốn thông minh lanh lợi mà. Dù học cái gì, chỉ cần con muốn học, chẳng có gì là không học được cả.
Tiểu phu nhân Chủ tịch thành phố Cao cười nói.
- Được rồi, được rồi, không khen con nữa, vừa khen đã kiêu ngạo rồi. Xem ra vẫn là mẹ chồng con giỏi, mới có bao lâu mà đã biến cô công chúa hơn hai mấy năm chẳng biết làm gì của mẹ thành một chuyên gia ẩm thực. Lợi hại, lợi hại…
Mẹ Cao nhìn cô con gái xinh đẹp, không phải không chút “ghen tuông” nói.
Trước kia khi Cao Khiết ở nhà đúng là “công chúa nhỏ” chỉ chờ cơm dâng tận miệng. Giờ thành Phó chủ tịch thành phố lại còn biết nấu ăn, làm việc gia đình. Không hỏi không biết, đây là nhờ học bà Quản Lệ Mai khi ở Ngạn Hoa.
- Mẹ, mẹ à… Hồi đó là do con không làm mấy việc này, được không ạ? Cũng không phải là dì Quản bắt con học đâu, con chủ động học đấy, mỗi lần con chủ động giúp dì ấy, dì ấy toàn bắt con ra ngoài, nói còn làm chuyện lớn rồi, những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222424/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.