Chương trước
Chương sau
Lúc này đến lượt Vưu Lợi Dân thầm giật mình.

Ông ta chỉ dò xét sơ qua, nếu Vinh Khải Cao không đồng ý chuyện Phạm Vệ Quốc đảm nhiệm chức Chủ tịch Địa Khu thì Vưu Lợi Dân cũng không cố nói nữa. Dù có nói thế nào thì lý lịch kinh nghiệm của Phạm Vệ Quốc còn "hơi cạn". Hơn nữa, Vưu Lợi Dân mang Vinh Khải Cao "cột lên xe ngựa" nên cũng có chút ấy nấy.

Không ngờ Vinh Khải Cao liền đồng ý.

Thật sự không biết nguyên nhân gì làm cho Vinh Khải Cao lại có sự thay đổi nhanh như thế. Khâu Minh Sơn, Phạm Hồng Vũ mấy ngày trước có trở lại Hồng Châu, thật đúng đã có chút công dụng.

Lời nói kế tiếp của Vinh Khải Cao đã giải đáp thắc mắc trong lòng của Vưu Lợi Dân.

- Chủ tịch tỉnh, Tào Thành bên cạnh tôi công tác cũng đã nhiều năm rồi, tiểu tử này rất chịu khó, đầu khá nhạy, làm việc cũng khá tốt. Tôi có ý để cho nó ra ngoài rèn luyện, tôi thấy để hắn đến Ngạn Hoa tiếp nhận công việc hiện giờ của đồng chí Phạm Vệ Quốc có được không?

Lúc này Vưu Lợi Dân thật sự kinh hãi.

Làm sao Vinh Khải Cao bỗng nhiên lại có ý tưởng đưa Tào Thành ra ngoài chứ?

- Bí thư, quả thật tiểu Tào biểu hiện không tệ chút nào, chỉ có điều ngài xa được hắn sao?

Vưu Lợi Dân thuận miệng đùa một câu đầu óc nhanh chóng vận động lại.

Vinh Khải Cao lại thở dài nói:

- Chủ tịch tỉnh, không nói dối gì anh, thật sự tôi rất luyến tiếc. Tuy nhiên tôi cũng không thể ích kỷ như vậy được, trì hoãn tiền đồ của người trẻ tuổi này.

Vậy là nói thật sao!

Rất nhiều lãnh đạo và thư ký sau khi làm việc ăn ý với nhau nên có tình cảm quấn quyết, luyến tiếc, nhưng giữ bên cạnh sợ trì hoãn tiền đồ của họ.

Vưu Lợi Dân nghiêm túc nói:

- Tiểu Tào vẫn làm việc cơ quan tỉnh ủy, để cậu ấy đến Ngạn Hoa công tác thời gian cũng chính để tăng nhận thức của cậu ấy, đó cũng là chuyện tốt.

- Ừ, tôi cũng nghĩ như vậy, Ngạn Hoa trước kia tương đối kém phát triển, dù là công nghiệp, nông nghiệp hay buôn bán đều tương đối lạc hậu. Mấy năm nay thật sự có tiến bộ vượt bậc, đang đứng trước ngưỡng cửa biến đổi, Tào Thành đến đó có thể học được không ít.

Với một cơ sở địa khu quá kém thì độ công việc quá lớn, để tạo ra thành tích đó không phải là chuyện dễ dàng, Tào Thành trước kia không có kinh nghiệm công tác, sợ công tác khó triển khai. Nên hiểu ở địa khu thật sự còn lạc hậu, tư tưởng của quần chúng cũng khó có thể thay đổi, sợ cố chấp bảo thủ nữa là khác. Ở cơ sơ Địa khu tốt thì thành tích lập ra tương đối dễ dàng, nhưng lại khó rèn người được. Tào Thành ở cơ quan Tỉnh ủy mấy năm nay biểu hiện công tác đủ để chứng minh y có chỉ số thông mình và chỉ số cảm xúc cực cao, là một nhân tài, điều thiếu hụt chính là kinh nghiệm thực tế. Nếu đến nơi địa khu có thể dễ dàng tạo ra thành tích, thì sẽ không thể rèn luyện được, trong tương lai nếu lên đến vị trí cao hơn chỉ sợ không chịu nổi mưa gió.

Vinh Khải Cao đã trải qua không ít nan nan khổ cực mới bước lên đến đó, người bình thường làm sao có thể tưởng tượng được? Chính vì có được kinh nghiệm quý báu đó nên Vinh Khải Cao ở Tỉnh ủy mới ngồi được vững vàng vị trí, dù có gió lốc chính trị thế nào cũng không thể lay động được địa vị của ông ấy.

Dựa theo tư duy logic thì thư ký của ông ấy ta ngoài cũng không thể thoải mái quá mức được.

Địa khu Ngạn Hoa là nơi thích hợp.

Có một nền tảng vững chắc, có một tầm nhìn nhất định đặc biệt quan trọng hơn ở Ngạn Hoa sẽ được giáo dục nền tảng. Hàng năm có nhiều lãnh đạo cấp cao đến viếng thăm, Tào Thành đến Ngạn Hoa không thể tránh khỏi việc giao tiếp với các vị lãnh đạo cấp cao ấy, với biểu hiện "mạnh vì gạo, bạo vì tiền" ở cơ quanh Tỉnh ủy, rất có thể sẽ gây được thiện cảm với các vị lãnh đạo, điều này cũng rất có thể.

Trong quan trường, đây chính là mạng lưới, là nguồn tài nguyên cực kỳ quý giá.

Có ngày Vinh Khải Cao cũng phải lui xuống, hơn nữa căn cứ tuổi của ông ấy, ngày này cũng không quá xa, thời gian hậu thuẫn cho Tào Thành cũng không quá dài, sau này Tào Thành phải nhờ vào chính mình rồi.

Lúc này để Tào Thành đi là thích hợp nhất.

Căn cứ vào tình hình trước mắt, với tư cách Bí thư Thành ủy của ông ấy thì khoảng sáu lăm đến bảy mươi đã là về nghĩ hưu. Hiện giờ Vinh Khải Cao cũng qua sáu mươi, có thể ở vị trí này năm sáu năm nữa, với thời gian sáu năm, Tào Thành cũng không có sai lầm gì thì cũng lên đến Bí thư Đảng ủy rổi và lúc Vinh Khải Cao lui về nghỉ hưu thì Tào Thành khoản hơn bốn mươi tuổi, có thể đã ngồi ở vị trí Bí thư Đảng ủy thời gian rồi, nếu Vinh Khải Cao tranh thủ cho anh ta một chút thì anh ta có thể lên chức Phó chủ tịch tỉnh rồi.

Đến được vị trí này, Vinh Khải Cao có thể an tâm mà lui xuống.

Vinh Khải Cao rất xem trọng Tào Thành, không giống như Vưu Lợi Dân xem trọng Phạm Hồng Vũ, vì Vinh Khải Cao đối với anh ta ký thác kỳ vọng, hy vọng anh ta có thể kế thừa khả năng chính trị của ông ấy.

Theo góc độ nào đó mà nói, Lâm Khả Tú đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy ở Ngạn Hoa, Tào Thành tiếp nhận chức Phó chủ tịch thường trực Ủy ban Nhân dân Địa khu, hai vị này đều do Vinh Khải Cao hậu thuẫn, vô tình địa khu Ngạn Hoa lại nằm trong vòng tay của Vinh Khải Cao.

Vinh Khải Cao nhất định nắm sức mạnh Địa khu Ngạn Hoa trong tay.

Lần trước còn vì chính mình đích thân điều tra các nhà lãnh đạo, lúc ấy đích thân Phó thủ tướng Hồng điểm Khâu Minh Sơn đi, địa khu Ngạn Hoa không hề nghi ngờ nhất định sẽ được các lãnh đạo cấp cao chú ý và xem trọng. Chính vì điều đó nên Vinh Khải Cao mới bắt buộc phải biểu lộ thái độ.

Thân là Bí thư Tỉnh ủy, Vinh Khải Cao không thể trơ mắt nhìn mình lâm vào cảnh bị động, không có gì chính vì thế muốn đem Tào Thành phái đến Ngạn Hoa. Điều này như muốn nói với cán bộ toàn tỉnh, Bí thư Vinh mạnh hơn, có thể nắm địa khu Ngạn Hoa trong lòng bàn tay. Nếu chẳng may chính trị có sự chuyển biến lớn thì Vinh Khải Cao có thể thông qua Địa khu Ngạn Hoa mà hành động,

Đương nhiên, Vinh Khải Cao cũng có thể không đưa Tào Thành đi, mà có thể áp dụng phương thức như mấy ngày hôm trước vậy, cắt cử một cán bộ tin tưởng đến Ngạn Hoa đảm nhiệm chức Chủ tịch Địa Khu, còn Phạm Vệ Quốc thì vẫn ở nguyên vị trí cũ, tất nhiên cũng có thể nắm được Địa khu Ngạn Hoa trong tay.

Chỉ có điều kể từ đó sắc mặt Vưu Lợi Dân sẽ khó coi, làm cho cán bộ khác hiểu làm ông ta và Vưu Lợi Dân công khai mâu thuẫn.

Tình huống đó không phải Vinh Khải Cao hy vọng thấy.

Để Phạm Vệ Quốc làm Chủ tịch Địa Khu chính là nể mặt Vưu Lợi Dân.

Vưu Lợi Dân nói:

- Tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Bí thư.

Cái gọi là cân bằng đó chính là tình huống này, đều đạt được nhu cầu, ai cũng vui vẻ.

Lần này với điều chính bộ máy ở Địa khu Ngạn Hoa tốc độ khá nhanh. Vụ trưởng Mã ở Bộ Nông nghiệp ở Ngạn Hoa bảy ngày nghiên cứu, cảm thấy hài lòng trở về thủ đô, hướng ban lãnh đạo báo cáo.

Sau khi tổ nghiên cứu điều tra của Bộ Nông nghiệp rời khỏi Ngạn Hoa, Tỉnh ủy Ủy viên thường vụ, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Lý Khang Sâm tự mình đến Địa khu Ngạn Hoa, Khâu Minh Sơn và Tào Thành đi cùng ông ta.

Ngày hôm qua Khâu Minh Sơn đến sân bay tiễn Vụ trưởng Mã, biết Lý Khanh Sâm hôm nay đến Địa khu Ngạn Hoa sự họp Cán bộ đại hội, liền cố ý dừng lại ở Hồng Châu một đêm để đi cùng Lý Khanh Sâm đến Ngạn Hoa.

Tại văn phòng tỉnh ủy, Phó chủ nhiệm Tào cũng đã đến Địa khu Ngạn Hoa nhận chức. Nghiêm túc mà nói, lúc này Tào Thành vẫn như cũ ở văn phòng tỉnh ủy là Phó chủ nhiệm kiêm Chánh văn phòng Ủy viên Thường vụ, với hai chức vụ này, có thể vài ngày nữa mới có thể đi được.

Dựa theo sự phù hợp với văn phòng tỉnh ủy và Ban tổ chức tỉnh ủy đã điện thoại thông báo, đương nhiệm chức Chủ tịch Địa khu Ngạn Hoa Lâm Khả Tú sớm đã chuẩn bị cho cuộc mời họp cán bộ, toàn Địa khu quyền cấp phó phòng trở lên đều đến đông đủ, chỉ còn chờ Trưởng ban Lý đến là được họp.

Sau khi sắp xếp hết thẩy mọi thứ, Lâm Khả Tú tự mình dẫn Địa Ủy Ngạn Hoa, Ủy ban Nhân dân, Hội đồng nhân dân Ủy ban liên minh Công nhân, Mặt trận tổ quốc, Ủy ban liên minh Công nhân và cán bộ chủ chốt quân khu Ngạn Hoa, đến biên giới địa phận thành phố Ngạn Hoa chờ đón Lý Khanh Sâm đến.

Lý Khanh Sâm là đại diện cho Bô máy lãnh đạo bên trên, gần với vị trí Phó bí thư, là lãnh đạo quan trọng của Tỉnh ủy. Lần này đại biểu Tỉnh ủy đến tuyên bố đọc văn kiện bổ nhiệm, nên long trọng nghênh đón là chuyện tất nhiên.

Buổi chiều, ở đại lễ đường Ngạn Hoa, cờ bay phất phới, cảnh sát canh gác trang nghiêm, không khí ngưng trọng.

Người dân thành thị lại nghĩ rằng lại có đại nhân vật nào đến Ngạn Hoa rồi.

Kể từ khi Địa khu Ngạn Hoa trở thành nơi giáo dục quốc dân, thì chuyện này thường xuyên xảy ra.

Toàn bộ mấy trăm người giữ chức phó phòng đến cán bộ đều chỉnh tề ở đại lễ đường, họ thì thầm bàn tán xôn xao.

Lần này nhân sự ở Địa khu thay đổi thật sự ngoài dự đoán của mọi người, thay đổi theo nhiều hướng khác nhau. Tất cả mọi người nghĩ đại cục đã định, không nghĩ khi "mở ra" thì Phạm Vệ Quốc được đề cử trở thành Chủ tịch Địa Khu. Nói vậy thôi, chứ Phạm Vệ Quốc cũng là thân tín của Chủ tịch tỉnh Vưu, chỉ cần đi theo con đường Phạm Hồng Vũ đã đi có thể thấy được Phạm Vệ Quốc không thể nào là người của tuyến khác được.

Không lẽ hai cha con đấu nhau sao?

Chỉ cần Vưu Lợi Dân ra sức ủng hộ, Phạm Vệ Quốc lên làm Chủ tịch Địa Khu cũng không có gì quá đáng.

Điều quan trọng chính là Tào Thành lại đến Ngạn Hoa nhận chức, làm cho tất cả mọi người quan sát không thể nào hiểu được.

Chuyện này có thể sao?

Tào Thành là bí thư đầu tiên à.

Người thư ký tài trí lớn như Viên Lưu Ngạn đều đến Thành phố Tề Hà. Trong tỉnh, địa vị của Tề hà và địa vị của Ngạn Hoa phải cao hơn gấp mấy lần, về cơ sở Ngạn Hoa cũng không thể nào sánh được.

Tào Thành được đi ra ngoài, đến Hồng Châu là Phó bí thư Thành ủy cũng là bình thường.

Nhưng lại đến Ngạn Hoa.

Ba giờ chiều, âm thanh bài khúc quân hành vang dội, Trưởng ban tổ chức Tỉnh ủy Lý Khanh Sâm, Khâu Minh Sơn, Lâm Khả Tú, Phạm Vệ Quốc, Tào Thành cùng nhau đi bước đến lên đài chủ tịch.

Mọi người ở đại lễ đường vỗ tay như sấm.

- Căn cứ vào quyết định của chính phủ bổ nhiệm đồng chí Tào Thành đảm nhiệm chức Phó bí thư Địa ủy Ngạn Hoa, kiêm chức Phó chủ tịch Ủy ban Nhân dân Địa khu, giúp đỡ Chủ tịch Địa Khu chủ trì công tác.

Lý Khanh Sâm đọc quyết định bổ nhiệm của Tào Thành, Phạm Vệ Quốc trước kia là Ủy viên địa ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực Địa khu, Tào Thành trực tiếp bổ nhiệm làm Phó bí thư Địa ủy, có lẽ là được Trịnh Mỹ Đường ở Tề Hà bổ nhiệm đấy. Ủy ban Nhân dân Địa khu là tỉnh được chính phủ cơ cấu, Ủy ban Nhân dân thành phố bổ nhiệm, không cần trải qua quy trình Hội đồng nhân dân, trực tiếp do tỉnh chính phủ bổ nhiệm.

Phòng họp lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Tào Thành ngồi trên bàn Chủ tịch và cùng mọi người vỗ tay, trong đầu âm thầm cảm động. Mấy ngày hôm trước Phạm Hồng Vũ tìm anh ta nói chuyện, anh ta cũng chưa từng nghĩ qua chính anh ta sẽ đến Địa khu Ngạn Hoa nhận chức, không ngờ chỉ trong nháy mắt đã biến thành sự thật.

Xem ra, nắm rõ chính trị đại cục mỗi người có ngộ tính hoàn toàn khác nhau.

Nếu con đường làm quan thuận lợi như cá gặp nước, đó thật sự không phải là chuyện đơn giản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.