Chương trước
Chương sau
Vô tình, phân lượng của Phạm Hồng Vũ trong lòng mọi người lại bất đồng, từ chỗ đứng của năm vị Bí thư Phó Bí thư và Trưởng phòng Tổ chức, có thể nhìn ra được, mơ hồ lấy Phạm Hồng Vũ và Lục Cửu làm trung tâm, còn bốn người kia thì vây quanh.

Quan trường, cho tới bây giờ đều hiện thực như vậy.

Lục Cửu tính thời gian khá chẩn, chỉ mấy phút sau, ở đầu quốc lộ kia đã xuất hiện một chiếc Santana màu đen có rèm che. Đoàn người lập tức sắp xếp “đội hình”.

Santana rất nhanh đã đi đến, quả nhiên là treo biển của Thành ủy, đúng là xe chuyên dụng của Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Hạ Vân.

Giai đoạn hiện tại, xe chở lãnh đạo cũng không có tiêu chuẩn nghiêm khắc lắm, căn cứ vào tình hình kinh tế ở mỗi nơi mà bố trí. Xe của lãnh đạo huyện xa hoa hơn lãnh đạo thành phố là chuyện rất bình thường, đương nhiên lãnh đạo ở thành phố này không phải chỉ nhân vật số 1, số 2. Huyện Vân Hồ là huyện khá giàu, xe chuyên dụng của Lục Cửu cũng không dám lấn át Đàm Khởi Hoa, Quách Thanh Hoa và Trịnh Mỹ Đường. So với lãnh đạo bình thường xa hoa hơn một chút, cũng không phải quá quan trọng.

Chức chính và chức phó, khác nhau rất rõ ràng.

Hơn nữa, Hạ Vân nổi tiếng là thanh liêm chính trực, lại là đồng chí nữ, nên sắp xếp cho xe bình thường cũng là hợp lý.

Hôm nay cũng chỉ có một mình xe của bà đến. Hạ Vân luôn đơn giản gọn nhẹ như vậy, không muốn quá phô trương.

Santana dừng lại trước mặt Lục Cửu, Lục Cửu vội tiến đến mở cửa xe.

Một vị nữ đồng chí khoảng hơn bốn mươi tuổi đi xuống, vóc dáng bậc trung, có vẻ hơi gầy, tóc để ngắn, khuôn mặt thanh tú, đeo đôi kính màu đen, rất có phong độ của một trí thức.

Dĩ nhiên đây chính là đồng chí Hạ Vân, trưởng ban Tổ chức Thành ủy.

- Trưởng ban Hạ, xin chào, hoan nghênh Trưởng ban Hạ đến huyện chúng tôi thị sát công tác.

Lục Cửu khẽ cười nói.

Hạ Vân nhìn Lục Cửu, hơi cười nói: - Bí thư Lục, lễ tiết long trọng như vậy, thật không dám nhận. Thành ủy sớm đã có văn kiện, yêu cầu đơn giản hóa thủ tục tiếp đãi rồi mà. Bí thư làm vậy là khiến tôi phạm sai lầm đấy.

Giọng nói nhẹ nhàng, không vội vàng không hấp tấp, nhưng lại không kém phần uy nghiêm.

Lục Cửu vội vàng cười nói: - Trưởng ban Hạ phê bình rất chính xác, chúng tôi khiêm tốn nhận. Mấu chốt là các đồng chí nghe nói Trưởng ban Hạ đến thị sát, đều rất kích động, muốn đến sớm hơn một chút để gặp mặt lãnh đạo, xin chỉ thị.

Hạ Vân liền lắc lắc đầu.

Mặc dù Thành ủy có văn kiện, thậm chí là ở tỉnh và trung ương cũng có, yêu cầu đơn giản hóa thủ tục tiếp đãi, nhưng văn kiện như vậy làm sao thực hiện triệt để được? Phải biết rằng, TQ là nước trọng lễ nghi, truyền thống mấy ngàn năm rồi, đâu dễ thay đổi như vậy.

Đương nhiên, nếu thật sự muốn thay đổi thì cũng không phải lo có cách.

- Chủ tịch huyện Phạm, xin chào.

Hạ Vân chủ động bắt tay với Phạm Hồng Vũ.

- Xin chào Trưởng ban Hạ.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười bắt tay với Hạ Vân. Từ sau khi đến Vân Hồ nhậm chức, Phạm Hồng Vũ mới đến thành phố một lần, yết kiến Bí thư Thành ủy Đàm Khởi Hoa, Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa và Trưởng ban Tổ chức Hạ Vân. Đây là quy trình phải có. Nghiêm chỉnh mà nói, sau khi văn kiện bổ nhiệm hắn được tuyên bố, hắn nên đến ban Tổ chức Thành ủy báo danh rồi mới đến huyện Vân Hồ nhậm chức. Nhưng xảy ra vụ của Cát Nhị Tráng, nên quy trình phải đảo ngược lại.

Tuy nhiên, Phạm Hồng Vũ đi thành phố, cũng chỉ gặp qua ba vị lãnh đạo này, còn các lãnh đạo khác bao gồm cả Trịnh Mỹ Đường, Phạm Hồng Vũ cũng chưa đến bái kiến được.

Đây cũng là điểm không giống với mọi người của Phạm Hồng Vũ, nếu đổi là người khác, tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Trước khi đến nhậm chức, chính là cơ hội tốt nhất để đến bái kiến tất cả lãnh đạo, đây là lễ tiết cơ bản, bất cứ ai cũng không thể nói gì được.

Nhưng cũng không có ai nói Phạm Hồng Vũ sai cả.

Dù sao Phạm Hồng Vũ cũng có thân phận đặc biệt, ngạo khí một chút cũng là điều đương nhiên. Nếu là thành phố khác thì thậm chí lãnh đạo thành phố còn chủ động đến gặp mặt thư ký Phạm trước.

Tình hình ở thành phố Tề Hà khá đặc biệt, từng là địa phương mà Viên Lưu Ngạn đã từng công tác qua, rất nhiều cán bộ đều là do một tay Viên Lưu Ngạn cất nhắc lên, cho nên quan hệ giữa mọi người đối với Viên Lưu Ngạn và Vưu Lợi Dân cũng trở nên rất rõ ràng. Đến bái kiến Thư ký Phạm trước thì miễn đi, nếu không Phó Bí thư Viên mà biết được thì sẽ nghĩ như thế nào, hoặc ít nhất Phó Bí thư Thành ủy Trịnh nhất định sẽ không vui.

Trên thực tế, trước đó, tất cả các thành phố của tỉnh Thanh Sơn, chưa từng xuất hiện việc cả thư ký của Chủ tịch tỉnh và thư ký của Phó Bí thư Tỉnh ủy đến nhậm chức.

Đối với Hạ Vân, Phạm Hồng Vũ ít nhiều cũng nắm được một số thông tin. Tuổi tác của Hạ Vân tương đương với Lục Cửu, không phải cán bộ bản địa, thậm chí cũng không phải gốc ở tỉnh Thanh Sơn. Hai năm trước được điều từ một cơ quan lớn ở thủ đô đến, coi như là một lần trao đổi cán bộ. Ở thủ đô, miếu tốt dung thần, cấp bậc đi lên tương đối dễ dàng. Ba bảy ba tám tuổi đã là cán bộ cấp sở, cục. Nếu Hạ Vân là cán bộ bản địa thì e là sẽ không lên nhanh được như vậy.

Giống như Lục Cửu đã nói, Hạ Vân không thích khoa trương. Nhưng không có nghĩa là lời nói của bà ở Thành ủy không có trọng lượng, trên thực tế, Phạm Hồng Vũ có nghe nói Hạ Vân là cán bộ khá có năng lực, làm công tác cán bộ này, Hạ Vân rất có nguyên tắc của mình. Đôi khi đến cả Bí thư Thành ủy và Phó Bí thư phân quản cũng đều phải tôn trọng ý kiến của bà.

Còn về quan hệ ở thủ đô của Hạ Vân, ở thành phố Tề Hà này rất ít người biết.

- Chủ nhiệm Tạ, xin chào.

Đến lượt bắt tay Tạ Hậu Minh, Hạ Vân thần thái như thường, Tạ Hậu Minh bật cười ha hả, nhiệt tình bắt tay Hạ Vân, nhìn qua, cũng có một chút mất tự nhiên.

Bởi vì người ta đến Vân Hồ hôm nay, chính là để thu lại chiếc mũ cánh chuồn của ông ta.

Mặc dù vẫn là Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện, nhưng việc mất chức Chủ nhiệm ủy ban chính trị pháp luật thì thực quyền trong tay ông ta cũng bị giảm đi rất nhiều. Nếu trước kia là ông ta nhấc Lý Văn Hàn lên thì hiện giờ địa vị của Lý Văn Hàn đã thành minh chủ.

Viện kiểm sát và Tòa án huyện, Lý Văn Hàn tạm thời chưa động được, bất kể thế nào, mảng công an này cũng phải nắm trong tay trước.

Mắt thấy thành quả của mình sắp bị hủy hoại trong chốc lát, trong lòng Tạ Hậu Minh đau khổ là điều không cần phải nói. Truy cứu nguyên nhân, thì chính là vì ông ta phán đoán sai tính cách của Phạm Hồng Vũ.

Với những vấn đề nguyên tắc, Phạm Hồng Vũ tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với ông ta.

Nhưng việc đã đến nước này, Tạ Hậu Minh cũng chỉ có thể thuận theo mà thôi.

Mọi người bắt tay xong, liền lên xe luôn, xe Santana của Hạ Vân đi trước, lãnh đạo huyện lần lượt đi sau, chạy thẳng về phía trụ sở huyện ủy.

Cùng với việc trưởng ban Hạ đến lần này, “bí ẩn” trong lòng mọi người cuối cùng cũng được giải đáp.

Hóa ra “cuộc chiến giữa nhân vật số 2, 3” chưa đến một tháng đã rõ ràng rồi.

Tác phong làm việc của Hạ Vân vô cùng nhanh gọn, gặp mặt đơn giản với lãnh đạo huyện ủy xong, lập tức vào quy trình khảo sát thực tế.

Dựa theo chức vụ cao thấp, Hạ Vân nói chuyện với Tạ Hậu Minh trước.

Nội dung nói chuyện cụ thể thế nào thì mọi ngườ không rõ lắm, chỉ thấy Chủ nhiệm Tạ lúc rời khỏi phòng họp nhỏ mặt mày đều đen như đáy nồi.

Xem ra thời đại của Tạ Hậu Minh ở hệ thống chính trị pháp luật sắp kết thúc rồi.

Tạ Hậu Minh vừa rời đi, Hạ Vân liền nói chuyện với trưởng công an huyện Lý Văn Hàn.

Lý Văn Hàn đương nhiên đã nhận được thông báo của Phòng Tổ chức Huyện ủy, ngồi chờ trưởng ban Hạ triệu kiến. Thái độ của đồng chí ở phòng Tổ chức Huyện ủy đối với Lý Văn Hàn trở nên khác hẳn.

Tất cả mọi người đều hiểu, Lý Văn Hàn được thăng tiến là chắc chắn, nhưng rốt cuộc là thăng lên cấp cục phó hay là lấy thân phận của Chủ tịch huyện kiêm nhiệm chức trưởng công an huyện, hay trực tiếp lên vị trí Chủ nhiệm ủy ban chính trị pháp luật thì vẫn còn chưa chắc.

Tuy nhiên “liên hoàn kế” của Phạm Hồng Vũ lần này, nhất định là hướng vào Chủ nhiệm UB chính trị pháp luật Huyện ủy. Nếu chỉ để Lý Văn Hàn thăng tiến thì không phải là mục tiêu của Phạm Hồng Vũ, mà mục tiêu của hắn là cả hệ thống chính trị pháp luật.

“Thắng lợi” như vậy, Chủ tịch huyện Phạm không thèm.

Đợi Hạ Vân và Lý Văn Hàn nói chuyện xong, quy trình khảo sát được triển khai, thì thế cục sẽ trở nên rõ ràng. Hạ Vân rõ ràng còn tìm cả Kiểm sát trưởng Lý Quang Minh của Viện kiểm sát và chánh án tòa án nhân dân huyện nói chuyện, giải thích tình hình của Lý Văn Hàn.

Chắc chắn không thể nghi ngờ, Lý Văn Hàn sắp đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban chính trị pháp luật.

Nếu không, cho dù là Lý Văn Hàn lấy thân phận Phó Chủ tịch huyện kiêm nhiệm Trưởng công an huyện thì Hạ Vân cũng không cần phải tìm Kiểm sát trưởng và Chánh án tòa án nói chuyện như vậy.

Nhưng điều bất ngờ chính là, tin tức Hạ Vân ở bên này tìm cán bộ hệ thống pháp luật chính trị nói chuyện, đã được lan truyền nhanh chóng khắp cả Huyện ủy. ----------oOo---------.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.