Lục Cửu trong lòng kinh hãi.
Không nghĩ tới điện thoại là do Trịnh Mỹ Đường gọi tới.
Đối với Trịnh Mỹ Đường, Lục Cửu cũng chẳng có hảo cảm gì. Là cán bộ thành phố Tề Hà, Lục Cửu thật sự không phải là người của Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa. Nói cách khác, rễ của y không phải cắm bên cạnh Viên Lưu Ngạn. Có thể trở thành Chủ tịch huyện ở cái tuổi ba lăm, Lục Cửu đương nhiên là có mạng lưới quan hệ của mình, hơn nữa còn khá mạnh.
Xét thấy uy vọng của Viên Lưu Ngạn cực cao, hơn nữa, Chủ tịch thành phố Quách Thanh Hoa là tâm phúc của Viên Lưu Ngạn, Lục Cửu vẫn cố gắng làm tốt quan hệ với Quách Thanh Hoa, thậm chí là Trịnh Mỹ Đường.
Tuy nhiên, cũng chẳng thoải mái gì.
Trịnh Mỹ Đường khi còn làm Phó chánh văn phòng Huyện ủy, Lục Cửu đã từng không dưới một lần đến nhà của Trịnh Mỹ Đường. Mỗi lần đều là Trịnh Mỹ Đường thái độ cao cao tại thượng để đón tiếp.
Lục Cửu dù sao cũng là một người tâm cao khí ngạo.
Dần dần, Lục Cửu buông tha cho sự cố gắng này. Sau đó không lâu, khi Đàm Khải Hoa đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Tề Hà, Lục Cửu lập tức chuyển sang bên này. Đàm Khải Hoa lúc ấy cũng muốn thành lập đội cho mình, Bí thư Huyện ủy, Bí thư Quận ủy cũng là đối tượng để ông cật lực tranh thủ. Lục Cửu chủ động dựa tới, song phương có thể nói là ăn nhịp với nhau. Hơn nữa Lục Cửu tuổi còn trẻ, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222237/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.