Chương 542: Thôi chết rồi!
Chủ tịch huyện Phạm.
Tiếng cười trong phút chốc liền biến mất, hai gã cảnh sát đi theo Cát Đại Tráng cũng há hốc miệng.
Không thể tưởng tượng được người đứng trước mặt mình là Chủ tịch huyện.
Nhìn qua thì đây chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, sao có thể là Chủ tịch huyện được chứ?
Chủ tịch huyện đơn thương độc mã đến thị trấn Thập Nguyên đánh nhau với côn đồ?
Không những cảnh sát cả kinh trợn mắt há mồm mà những người vây quanh xem cũng kinh ngạc nhìn Phạm Hồng Vũ, hoàn toàn không dám tin.
- Đúng thế, tôi chính là Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói.
- Ái…Chủ tịch huyện Phạm, xin chào xin chào…chủ tịch đại giá quang lâm, sao không thông báo trước cho chúng tôi, để chúng tôi nghênh đón vậy?
Cát Đại Tráng rốt cuộc cũng khôi phục lại tinh thần, cúi đầu kính cẩn trước Phạm Hồng Vũ.
Phạm Hồng Vũ nói: - Nghênh đón thì không cần, tôi vẫn còn đang nghỉ, chưa đi làm chính thức, muốn tới nông trường Triều Dương và thị trấn Thập Nguyên xem tình hình một chút. Mới ở có nửa ngày thôi nhưng thu hoạch cũng khá là phong phú đấy…
Giọng điệu rất bình thản, không có ý tức giận nào cả.
Cát Đại Tráng mồ hôi lạnh vã ra.
Lần này thì gặp xui xẻo rồi.
Cái tên Cát Nhị Tráng khốn khiếp này, sao lại đụng phải Chủ tịch huyện cơ chứ?
Chỉ có điều, thật sự không ai ngờ rằng Chủ tịch huyện sẽ cải trang vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222185/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.