Cát Nhị Tráng đối với ông chủ Phạm không hề có chút hứng thú, chỉ chốc lát, bên kia liền la lối om sòm, chẳng những ba người đàn ông mà cả hai người phụ nữ cũng không yếu thế, giống như "anh em tốt", tràn ngập không khí phấn khởi, thua cũng không quỵt nợ, mở chai rượu trực tiếp tu ừng ực.
May mà quán ăn nhỏ nên thực khách không nhiều lắm, bằng không cũng phải bị dọa chạy mất dép.
Tam tỷ thừa dịp Phạm Hồng Vũ đến phòng bếp bên kia mua cơm, hạ giọng nói với hắn:
- Ông chủ Phạm, ngàn vạn lần đừng chọc bọn hắn, rất hung dữ đấy….
Nếu không phải bởi cái loại ánh mắt mờ ám, Phạm Hồng Vũ cũng muốn hiền hậu với cô ta.
Xem ra Cao Khiết cảnh cáo phi thường có đạo lý, còn chưa công bố thân phận Chủ tịch huyện thì đã có người tăng cường "xếp hàng" rồi. Tuy nhiên ở trong mắt Phạm Hồng Vũ, Tam tỷ là một đối tượng nói chuyện thật tốt. Cô ta nói nhiều, lại mở nhà hàng, tin tức hẳn linh thông. Đợi những người khách đi rồi, Tam tỷ rảnh rỗi, đảo có thể cùng cô tâm sự, sẽ phải có những lường trước cần thiết.
Đương nhiên, không thể khiến cho "anh rể Tam" hiểu lầm.
Phải chú ý một chút.
Vui chơi giải trí rất náo nhiệt, lại có khách vào cửa, là một nam hai nữ. Nam gầy teo cao cao, ước chừng ba mươi tuổi, quần áo ăn mặc rất quy củ, áo sơ mi trắng quần tây đen, nhưng có điều khá thô ráp, so với Chủ tịch huyện Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3222182/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.