Chương trước
Chương sau
Đầu tháng 9, một chiếc máy bay dân dụng phản lực vững vàng đáp xuống sân bay thủ đô.

Phạm Hồng Vũ và Vưu Lợi Dân đi xuống cabin.

Đây là lần đầu tiên Phạm Hồng Vũ đi cùng Vưu Lợi Dân đến thủ đô họp, kể từ khi hắn trở thành thư ký Chủ tịch tỉnh.

Lãnh đạo Văn phòng tỉnh Thanh Sơn ở thủ đô đã đến sân bay để đón Chủ tịch tỉnh, Bí thư Đảng ủy Văn phòng quản lý khu phố Tiêu Lang cũng đến đón cùng. Nói ra cũng thì cũng khéo, Văn phòng của tỉnh Thanh Sơn ở thủ đo thuộc quản hạt của Tiêu Lang. Có điều kiện thuận lợi như vậy, lãnh đạo Văn phòng cũng muốn làm tốt quan hệ với Bí thư Tiêu.

Thứ nhất, rất nhiều cán bộ đều nghe nói, vợ chưa cưới của Bí thư Tieu là thiên kim của thế gia thủ đô. Người của thế gia thủ đô, không cần nói đến những cái khác, mà tin tức của họ là rất nhanh nhạy. Trong khi đó, chức trách của Văn phòng đặt tại thủ đô chính là thu thập những thông tin mới nhất từ thủ đô

Thứ hai đương nhiên là vì thân phận của Tiêu Lang, nguyên là thư ký của Chủ tịch tỉnh Vưu. Mặc dù đã đến thủ đô nhậm chức, nhưng chắc chắn sẽ còn liên lạc với Chủ tịch tỉnh. Trên thực tế, chỉ cần Tiêu Lang đã từng đảm nhiệm chức thư ký của Vưu Lợi Dân thì từ đó trở đi, bất luận Tiêu Lang đảm nhiệm chức vụ gì và ở đâu thì mọi người đều tính anh ta là người phía ;trận doanh; của Vưu Lợi Dân, ;dấu ấn; này rất khó xóa nhòa. Đương nhiên khi chức vụ của Tiêu Lang còn thấp, thì những đại lão cao tầng cũng không mấy người để ý đến Tiêu Lang. Sau này khi anh ta đạt tới địa vị nhất định thì thân phận này mới trở nên ;quan trọng; hơn.

Chủ tịch tỉnh Vưu sắp đến thủ đô dự họp, đương nhiên là lãnh đạo Văn phòng sẽ thông báo cho Tiêu Lang.

Tiêu Lang đương nhiện muốn đích thân đến sân bay để đón lãnh đạp.

Trước mặt mọi người. Vưu Lợi Dân cũng không nói nhiều, chỉ đơn giản bắt tay với các đồng chí đến đốn, đơn giản nói vài câu rồi đi lên một chiếc Toyota sáng loáng.

Hai ba năm gần đây, số lượng xe con nhập khẩu tăng lên rất nhiều, trong đó chủ yếu là từ Nhật Bản và Âu Mỹ.

Theo trào lưu, Văn phòng tại thủ đô cũng mua hai chiếc xe, không chỉ dùng để đón tiếp lãnh đạo tỉnh đến, mà bình thường khi gặp gỡ các giới bằng hữu ở thủ đô cũng dùng.

Vưu Lợi Dân lần này đến để tham dự hội nghị tọa đàm công tác kinh tế khu vực Trung Nam, do một Phó thủ tướng chính phủ chủ trì. Chủ tịch tỉnh và Chủ tịch một số thành phố cấp phó tỉnh thuộc khu vực Trung Nam đến tham dự. Hội nghị ngày mai sẽ được tổ chức cho nên Vưu Lợi Dân phải đi từ chiều này, đến Văn phòng thì cũng chuẩn bị đến giờ ăn tối. Các đồng chí ở Văn phòng đã chuẩn bị cơm nước sẵn. Các món ăn cũng rất bình dị, không xa hoa. Lãnh đạo Văn phòng biết rõ tính cách của Vưu Lợi Dân phản đối phô trương lãng phí, nên mỗi lần Vưu Lợi Dân đến thủ đô làm việc, thì Văn phòng đều chỉ đãi cơm như bình thường mà thôi.

Đương nhiên, nếu Vưu Lợi Dân phải mở tiệc chiêu đãi các đồng chí ở trung ương và thủ đô thì là chuyện khác. Ở nhà tiết kiệm, thì đó là việc nhà, nếu đãi khách mà cũng tiết kiệm như vậy thì có vẻ như thành ý không đủ.

Dùng xong bữa tối, Tiêu Lang và Phạm Hồng Vũ cùng với Vưu Lợi Dân trở về phòng nghỉ ngơi.

Đi vào cửa phòng, Vưu Lợi Dân khoát tay nói:

- Hai cậu cứ ra ngoài đi, không cần vào cùng tôi đâu.

Tiêu Lang và Phạm Hồng Vũ liếc mắt nhìn nhau, cùng gật đầu đồng ý, rồi cùng đi ra ngoài, không vào phòng cùng với Vưu Lợi Dân. Mấy đồng chí bên ngoài không khỏi trố mắt.

Thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ Bí thư Tiêu và Trưởng phòng Phạm còn có ;hành động bí mật; gì sao?.

Trước đây khi Chủ tịch tỉnh đến thủ đô dự họp, cơ bản là không xuất hiện việc này, thư ký nhất định phải theo sát bên người lãnh đạo.

Chủ tịch tỉnh Vưu quả nhiên không giống bình thường.

Trên thực tế, trong thời gian Vưu Lợi Dân đến thủ đô, Phạm Hồng Vũ cũng không đi cùng. Hắn cũng có việc phải làm của mình. Văn phòng sẽ cắt cử một cán bộ để đi cùng cả hành trình của Chủ tịch tỉnh.

Bởi vì một vị siêu cấp đại nhân vật nào đó đang chú ý vấn đề thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước ở Ngạn Hoa và vấn đề ;Thanh Sơn Vương;, không khí chính trị của tỉnh Thanh Sơn lập tức trở nên vô cùng quỷ dị. Nhất là với số cán bộ có liên quan thì tâm tư càng trở nên phức tạp hơn.

Đã nói là phong thủy luân chuyển mà.

Chưa chắc là các người chiếm được thế thượng phong là có thể mãi mãi chiếm dược thế thượng phong.

Viên Lưu Ngạn vẫn ngồi vững vàng trên ghế Phó Bí thư Tỉnh ủy, với tính cách của ông ta thì chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên mà không trả đòn.

Đừng quá đắc ý, thắng bại chưa xác định, trò hay vẫn còn ở phía sau.

Nói ra thì cũng đúng dịp, hai vị thư ký trước sau của Chủ tịch tỉnh đều có mối quan hệ ở thủ đô. Nếu đã đến Bắc Kinh, tự nhiên phải tận dụng thời gian này để hoạt động một chút, tối thiểu cũng thám thính được tin tức gì đó.

Mặc dù so sánh với vụ án ở núi Kim Ngô, việc thay đổi chế độ doanh nghiệp ở Ngạn Hoa và “Thanh Sơn Vương” bị đại nhân vật chú ý thì thì không “kích thích” bằng. Cán bộ biết việc cũng không biết nhiều, nhưng trong quan trường số cán bộ tin tức nhanh nhạy đề rõ ràng, lần này nếu như dẫn đến một bàn cờ chính trị mới thì tính kích thích và hậu quả của nó có thể gây ra chắc chắn nghiêm trọng hơn vụ Trương Thiên Sư nhiều.

Tiêu Lang và Phạm Hồng Vũ sóng vai đi ra ngoài,, thấp giọng nói:

- Hành trình hai ngày này sắp xếp như thế nào?

Phạm Hồng Vũ nói:

- Tối nay đi gặp ông cụ Bảo trước, đã nói trước với Bảo Hưng rồi, anh ấy sẽ đến đón em.

Trước đó không lâu, Bảo Hưng có gọi điện cho Phạm Hồng Vũ., nói cho hắn biết ông cụ Bảo đang chú ý tình hình thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước ở Ngạn Hoa, nếu Phạm Hồng Vũ đến thủ đô thì phải đến yết kiến, báo cáp rõ ràng.

- Ngày mai thì sao?

- Ngày mai Lý Xuân Vũ sắp xếp, nghĩ cách để bái kiến Chủ tịch tỉnh Lý một chút.

- Bái kiến Chủ tịch tỉnh Lý?

Tiêu Lang dừng bước, nhìn Phạm Hồng Vũ. ánh mắt có chút quái dị.

Rất hiển nhiên, Chủ tịch tỉnh Lý mà Phạm Hồng Vũ nói chính là người đương nhiệm Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, uy vọng trong tỉnh cực cao. Vợ chưa cưới của Tiêu Lang là chị họ của Lý Xuân Vũ, hiện tại mới được gặp Chủ tịch tỉnh Lý một lần, vậy mà Phạm Hồng Vũ nói muốn gặp Chủ tịch tỉnh Lý.

Vấn đề ở chỗ, Chủ tịch tỉnh Lý biết đồng chí Phạm Hồng Vũ là nhân sĩ phương nào sao?

Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói:

- Đường cao tốc Hồng Nam sở dĩ vẫn chưa được chính phủ lập dự án chính thức, mấu chốt là ở thái độ của Lĩnh Nam vẫn chưa rõ ràng.

Tiêu Lang vẻ mặt càng thêm ;quái dị;, nói:

- Cậu muốn báo cáo với Chủ tịch tỉnh Lý về xây dựng đường cao tốc Hồng Nam?

- Đúng thế.

Phạm Hồng Vũ khẳng định nói.

Tiêu Lang không khỏi cười khổ, thật sự không biết nói gì cho phải.

- Hồng Vũ, cậu nên biết rằng, Xuân Vũ trong con mắt của bề trên Lý gia thì có ấn tượng gì?

một lúc sau, Tiêu Lang mới mịt mờ nói một câu.

Không nói đén việc Lý Xuân Vũ ở trong đám con ông cháu cha thì rất có ;địa vị;, nhưng trong mắt của bậc bề trên nhà họ Lý thì chỉ là đứa làm việc không đàng hoàng, bình thường ở nhà đều phải trốn bề trên của mình.

Lý gia là một trong những thế gia quyền quý ở trong nước, người mà bề trên Lý gia coi trọng đương nhiên phải là thành thục điềm đạm, nho nhã đại khí, chỉ có những thanh niên tuấn kiệt tài đức mới có hy vọng được kế thừa tài nguyên chính trị của gia tộc. Tính cách của Lý Xuân Vũ như vậy, đâu hợp với con đường chính trị, mà thực tế gã cũng chí có hứng thú với việc làm giàu mà thôi.

Trên thực tế, Lý Xuân Vũ hiện tại cũng thật sự đã phát tài, trong số đám con ông cháu cha thì cũng có thể coi là kẻ giàu có.

Nhưng Phạm Hồng Vũ muốn thông qua Lý Xuân Vũ để bái kiến Lý Thạch Thâm, trong suy nghĩ của Tiêu Lang quả thật chính là chuyện nghìn lẻ một đêm. Đừng nói đến việc Lý Xuân Vũ không có mặt mũi đi gặp, mà cho dù là có thì cũng chưa chắc đã dám đi gặp bác, làm sao có thể dẫn giới cho Phạm Hồng Vũ được?

Cho dù là Lý Xuân Vũ đồng ý dắt mối, Phạm Hồng Vũ gặp được Chủ tịch tỉnh Lý rồi thì tiến hành ;du thuyết; thế nào đây?

Thời gian trước, Vưu Lợi Dân đã gặp gỡ với Chủ tịch tỉnh Lý, nói tới việc xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, Chủ tịch tỉnh Lý đã khéo léo từ chối, nói là phải tập trung xây dựng ở thành phố vùng duyên hải.

Hiện tại Phạm Hồng Vũ lại muốn đi thuyết phục tiếp Lý Thạch Thâm.

Cái này không phải hơi thái quá rồi sao.

Ngẫm kỹ, cho dù Lý Thạch Thâm nói có lý nhưng chưa chắc đã đồng ý, nếu không sắc mặt Vưu Lợi Dân sẽ rất khó coi.

Tại sao Chủ tịch tỉnh Lý không ;đồng ý; Chủ tịch tỉnh Vưu mà lại đòng ý với cách nhìn của thư ký của Chủ tịch tỉnh.

Thật sự không biết là đầu Phạm Hồng Vũ đang suy nghĩ cái gì?

Phạm Hồng Vũ cười cười nói:

- Anh Tiêu, việc do anh làm, không thử một chút thì sao biết là không làm được? Hơn nữa, có thể gặp được Chủ tịch tỉnh Lý, thì từ ý nghĩa nào đó đã là thắng lợi rồi.

Tiêu Lang trố mắt một hồi, lắc đầu thở dài, nói:

- Hồng Vũ, cậu thật không giống bình thường, muốn học Tô Tần, đeo lục Tướng quốc ấn sao?

Hiểu ra hiện tại không phải thời Xuân Thu Chiến quốc, chỉ dựa vào miệng lưỡi là có thể thuyết phục được quân vương, nổi danh thiên hạ.

- Thử xem đi, thử thì không thiệt thòi gì đâu.<br
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.