Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca đều ngơ ngác nhìn nhau.
không phải là vì sự phẫn nộ của anh ta mà là chính anh ta khiến cho người ta cảm thấy rất kỳ lạ
Người đàn ông này chừng bốn mươi tuổi,. có thể vẫn chưa đến bốn mươi, mà màu da ngăm đen, cộng với quot;khe rãnhquot; xẻ ngang xẻ dọc trên mặt, khiến cho anh ta trông già hơn. Người này mặc một bộ đồ Tây có vẻ không vừa với người anh ta cho lắm. Nhưng ánh mắt của anh ta lại rất quot;vênh váo tự đắcquot;, nhìn Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca với vẻ giận dữ.
Còn có một người đàn ông trẻ tuổi khác, cũng mặc đồ Tây trang, sắc mặt ngăm đen, vóc dáng thấp bé, lại xách theo một chiếc va ly to, như thể còn rất trầm trọng.
Triệu Ca lập tức cười cười, xin lỗi nói:
- Rất xin lỗi, xin lỗi các anh.
- Về sau đi đứng phải cẩn thận một chút.
Người đàn ông trung niên còn hừ lạnh một tiếng, nói với giọng phổ thông không chuẩn, hung hăng nhìn Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca một cái.
Từ khi Triệu Ca mười sáu mười bảy tuổi đến nay, gần như tất cả đàn ông gặp cô lần đầu tiên đều không kìm lòng nổi trước dung nhanh xinh đẹp của cô, nhưng có vẻ người đàn ông này là một ngoại lệ duy nhất.
Triệu Ca lại mỉm cười gật đầu, nói:
- Rất xin lỗi.
Người đàn ông trung niên lúc này mới khoát tay, rồi lôi theo tay “người hầu” kia đi.
Triệu Ca quay sang Phạm Hồng Vũ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3221895/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.