- Tiểu Cao, các cô đang làm cái trò gì đấy?
Đám Cao Khiết đứng lên, chưa kịp mở miệng thì Lư Vệ Đông đã nói với giọng rất không vui.
Cũng không thể trách Lư Vệ Đông tức giận.
Buổi tối hôm qua đã nói, chuyện chống lũ này phải được thông qua ở cuộc họp cán bộ toàn thị trấn, lúc đó Cao Khiết không có ý kiến gì, vậy mà hôm nay lại đùng đùng đổi ý kiến, gạt Bí thư Đảng ủy ra một bên để làm theo ý mình.
Cứ làm như vậy, thị trấn Phong Lâm này còn có đất để Lư Vệ Đông này sống yên ổn sao?
Các người có bối cảnh, Chủ tịch tỉnh đều có thể mời được. Nhưng các người coi thường Lư Vệ Đông tôi như vậy, thì công tác ở thị trấn Phong Lâm này còn liên quan quái gì đến tôi nữa? Đến lúc đó công lao đều là của các người, tôi chỉ đứng ngoài nhìn thôi sao?
Đúng là khinh người quá đáng.
Một khi như vậy, thì cũng đừng trách Lư Vệ Đông này.
Cao Khiết vẫn bình tĩnh, hòa nhã nói:
- Bí thư Lư, chúng tôi đang tập hợp dân binh, chuẩn bị phân công nhiệm vụ chống lũ.
Tiểu Cao, cho dù có như vậy thì cũng phải mời cán bộ họp rồi mới bàn bạc chứ? Các người làm như thế này là thế nào? Còn muốn Đảng ủy lãnh đạo nữa không?
Lư Vệ Đông bị chọc tức, không chút khách khí nói.
Cao Khiết sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói:
- Bí thư Lư, đây là hai chuyện khác nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3221802/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.