Ánh mắt của Quản Lệ Mai lướt qua người Cao Khiết rất nhanh, sau đó tập trung vào Triệu Ca, nụ cười trên mặt cũng biến mắt, mà thay vào đó là sự âm trầm kèm theo một chút tức giận.
Không ngờ còn theo tới cả doanh trại quân đội cơ đấy.
- Mẹ…
Da đầu Phạm Hồng Vũ cũng run lên, nhưng vẫn “cả gan” đứng lên, cười đùa một tiếng.
Tình huống thế này, hắn chưa từng dự liệu, cũng không có bất kỳ “phương án ứng đối” nào. Nhưng muốn dập tắt ngọn lửa giận trong người mẹ, thì không phải là chuyện quá khó.
Quản Lệ Mai ừ một tiếng, sắc mặt có chút dịu đi, cố gắng gượng cười.
Bất kể nói thế nào, nơi này còn có người khác nữa, phải giữ thể diện cho con trai. Nếu như ở nơi khác tuyệt đối Quản Lệ Mai sẽ không để yên như thế. Phạm Hồng Vũ trong con mắt bà, thuần túy vẫn là một đứa trẻ con, cần gì phải giữ thể diện? Làm mẹ, đương nhiên muốn nói là nói, muốn chửi thì chửi. Hiện giờ tình hình đã khác, Phạm Hồng Vũ “nổi danh” như vậy, nghiễm nhiên là một nhân vật rồi. Cao Khiết nhìn qua tuyệt đối không phải là cô gái bình thường, dường như là con nhà giàu có, thì càng không thể để mất phong độ trước mặt cô được.
Triệu Ca rất căng thẳng, trong lòng rất muốn đi lên chào hỏi Quản Lệ Mai nhưng hai chân cứ dính chặt lấy nhau, miệng muốn nói nhưng lúc này cũng như bị cứng đơ, không thể phát ra âm thanh nào, chỉ cảm thấy tim như muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-luc-tuyet-doi/3221730/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.