Âu Văn Hải thản nhiên cười cười, cầm chén trà lên uống một ngụm rồi chậm rãi nói với Lục Duệ: "Chuyện của Huyện Cẩm Phú, cậu có thể phóng tay mà làm, thị lý có tôi rồi, cậu không cần phải lo, chỉ cần cậu làm việc theo quy củ, tôi có thể gánh được.
Có điều s nhất định phải nhớ kỹ, chúng tôi có thể giúp cậu, chỉ là điều kiện ngoại bộ, chuyện thật sự vẫn phải do tự cậu đi làm, chỉ có đưa huyện Cẩm Phú huyện Cẩm Phú phát triển lên thì cậu mới có thể bộ lộ tài năng, minh bạch chưa?"
Lục Duệ gật đầu, tuy rằng tò mò Âu Văn Hải làm sao lại có lòng tin nắm được cục diện thành phố Mộc Dương trong tay, có điều gã đã nói như vậy, mình cứ theo lời gã mà làm.
Cổ nhân nói: "Nói chuyện một buổi với quân, cả đọc sách mười năm."
Lục Duệ cảm thấy lạ, rốt cuộc điều này là thật hay giả, có điều một phen chia sẻ tâm tư với Âu Văn Hải hôm nay, cũng khiến hắn học được nhiều điều, giống như mở toang một cánh cửa trước mặt Lục Duệ, khiến Lục Duệ thổi tan được một mảng sương mù đã làm khốn nhiễu mình nhiều ngày, đúng như lời Âu Văn Hải nói, nếu không thể trốn tránh, vậy thì cứ dũng cảm mà đối mặt.
Dù sao xung đột giữa Lý Minh Hoa và mình hiện tại đã là không thể tránh được, nếu không thể tránh né, vậy cứ dũng cảm mà đối mặt, bất kể là âm mưu hay là dương mưu, chỉ cần có thể nắm giữ được quyền lực huyện Cẩm Phú trong tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504547/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.