Thở dài, Ngụy Hoa Dương nói: "Thị trưởng Âu nói đúng, đường cao tốc này là trọng điểm công tác giao thông toàn tỉnh, tài chính của tỉnh lý đều chuẩn bị cho đường cao tốc này, tin tức bên thính giao thông truyền đến là tài chính tỉnh lý dùng cho xây đường đã bị khống chế, đừng nói Mộc Dương chúng ta, thành phố toàn tỉnh có ai mà không nhìn chằm chằm vào chỗ tiền này? nếu muốn đi xin tiền, trước tiên phải xử lý hết đám người đó đã." 
Lời này vừa dứt, mấy thường ủy khác dứt khoát đều ngồi ở đó ngậm miệng không nói gì, tìm may né xui là bản tính của con người, loại chuyện tới mặt đòi tiền này tốt nhất đừng nhiều lời, nếu như bị chửi thì liền có khổ cũng khó nói. 
Đừng nhìn bí thư thị ủy Ngụy Hoa Dương nói như vậy, nhưng trong lòng y cũng đang suy xét, dù sao vừa rồi Âu Văn Hải chủ động yêu cầu mở hội nghị này, nói là tham thảo một chút chuyện xây đường, thân là bí thư thị ủy, Ngụy Hoa Dương tất nhiên có nguồn tin tức của mình, y biết chuyện tỉnh lý muốn xây đường là bị bí thư tỉnh ủy Hàn Định Bang áp chế, dựa vào suy đoán về tâm tư của lãnh đạo tỉnh ủy, Ngụy Hoa Dương cảm thấy, Hàn Định Bang Hàn Định Bang chắc là có thâm ý. 
Chẳng lẽ Âu Văn Hải đã biết quyết định của Hàn Định Bang? 
Nghĩ như vậy, Ngụy Hoa Dương nhíu mày, nếu như như quả thật là vậy, sách lược của mình đối với Âu Văn Hải sẽ phải thay đổi một chút, dù sao ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504521/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.