Cùng cha mẹ ăn một bữa cơm, để Lâm Nhược Lam ở nhà, Lục Duệ ngồi xe tới số hai trụ sở thị ủy, nơi ở của Âu Văn Hải.
Vợ Âu Văn Hải ra ngoài họp, trong nhà chỉ có một mình hắn, Lục Duệ khi tới cửa thì Âu Văn Hải cũng vừa về không lâu.
" Thằng nhóc cậu, vô sự bất đăng tam bảo điện, tôi thấy cậu nếu không có việc thì cũng sẽ không tới tìm tôi đâu mà?" Âu Văn Hải cười mắng.
Lục Duệ cười ha ha, cầm mấy món ăn trong tay đưa cho Âu Văn Hải: "Ngài đừng nói như vậy, tôi mang theo chút đồ ăn, hai ta làm một bữa nhé?"
Âu Văn Hải gật đầu: "Vừa hay tôi ở chỗ bí thư Hàn có được hai bình rượu ngon, chúng ta sửa soạn ăn thôi.
"
Nói chuyện với Âu Văn Hải, Lục Duệ cũng không cần phải giấu diếm, trực tiếp nói ra ý đồ của mình, một là về chuyện sửa đường và xây trường.
" Tiểu Duệ à, cậu có nghĩ, làm như vậy không nhất định sẽ có lợi ích gì.
".
" Âu Văn Hải trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi nói với Lục Duệ.
Lục Duệ lâm vào trầm mặc, hắn rất rõ ràng, mình hao hết tâm tư làm mấy thứ này, rất có thể cuối cùng chính tích lại lọt vào tay người khác, hơn nữa còn sẽ bị người ta cho rằng hắn không biết trời cao đất rộng, vừa thượng nhiệm đã nghĩ tới những chuyện loạn thất bát tao này.
Trầm mặc hồi lâu, Lục Duệ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Âu Văn Hải nói: "Chuyện tương tự tôi cũng từng làm ở Thuận An và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504512/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.