"Tiểu Lam, em đùa gì thế?" 
Lục Duệ đối mặt với Lâm Nhược Lam, sắc mặt có chút khó coi. 
Lâm Nhược Lam nhìn vẻ mặt của Lục Duệ, dè dặt ngồi xuống bên cạnh hắn, nói: "Em nghe thị trưởng Âu nói anh gần đây sống rất khó khăn, cho nên mới..." 
Xua tay, Anh cho dù là đầu tư, cũng không cần ở huyện Cẩm Phú, như vậy đối với anh đối với e về sau đều không tốt, nhớ kỹ, có thể đầu tư ở thành phố Mộc Dương, nhưng đừng ở huyện Cẩm Phú, nếu không về sau sau khi chúng ta kết hôn, sẽ có người nói nhảm." 
Người Lâm Nhược Lam hơi run lên, tựa hồ không nghe thấy lời nói của Lục Duệ, lập tức ngây ngẩn cả người. 
Sau một lúc lâu, Lâm Nhược Lam mới run giọng nói: "Anh nói, kết hôn ư?" 
Gật gật đầu một cách thản nhiên, Lục Duệ nhìn Lâm Nhược Lam nói: "Chẳng lẽ, em cho rằng mình muốn kết hôn với người khác thì anh sẽ để yên ư? Hay là em không muốn làm tân nương trong hôn lễ của anh?" 
"Anh dám à." 
Lâm Nhược Lam thốt ra câu đó, lại lập tức xấu hổ đỏ mặt, xoay người lại không dám nhìn Lục Duệ. 
Lục Duệ cười ha ha, vươn tay ra kéo mặt cô ta lại. 
"Nha đầu ngốc, anh biết em là muốn tốt cho anh, có điều em phải tin tưởng, nam nhân của em đã có gan cưới em thì cũng có biện pháp giải quyết vấn đề trước mắt. 
Minh bạch chưa?" 
Lâm Nhược Lam bị những lời tâm tình của Lục Duệ khiến cho ý loạn tình mê đờ đẫn gật gật đầu, hiện tại Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504504/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.