🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Lục Duệ mở một bình thủy tinh mà một học sinh cầm ra thì lập tức ngẩn người, bên trong toàn là dưa muối.

"Này nhóc, sao mang theo nhiều dưa muối thế?" Lục Duệ nhẹ giọng hỏi.

Đứng ở trước mặt hắn là một bé gái khoảng mười tuổi, có chút rụt rè nhìn Lục Duệ, sau khi thấy Lao Động gật đầu mới nhỏ giọng nói: "Tuần này phải dựa vào nó để ăn với cơm."

Lục Duệ biến sắc, nhìn Lao Động ở bên cạnh: "Cục trưởng Lao, cái này..."

Lao Động thở dài: "Huyện trưởng, nhà học sinh nghèo lắm, học phí và sách vở tôi còn có thể nghĩ biện pháp, nhưng phiện diện khác thì tôi biết làm sao?"

Lục Duệ lâm vào trầm mặc, kinh tế của huyện Cẩm Phú lạc hậu rõ ràng, trợ phồn hoa nhất của huyện thành cũng chỉ tương đương với một siêu thị của một khu trong thành phố lớn, thậm chí Lục Duệ tối qua đi mãi một vòng cũng không tìm thấy được mấy nhà như khách sạn.

Rất buồn cười là, trong huyền trừ một dẫu nhà lầu ở mặt đường ra, những địa phương khác đều là nhà một tầng, không ngờ còn nhìn thấy cả nhà đất.

Giờ là năm 2004 rồi mà, không ngờ còn có địa phương như vậy tồn tại, Lục Duệ thật sự là khó có thể tưởng tượng.

"Cục trưởng Lao, mấy năm nay, vất vả cho anh rồi." Lục Duệ chậm rãi đứng lên, nắm tay Lao Động xúc cảm ngàn vạn.

Từ miệng những lão sư đó, Lục Duệ biết sự tích của Lao Động trong mấy năm nay, trong mười năm trời, từ lúc Lao Động lên làm cục trưởng cục giáo dục

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504490/chuong-389.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.