Thời không thường thường chính là thứ phiến diện như vậy, có lẽ anh từng rất tiếc nuối bởi vì đã bỏ qua một người giờ xa tận chân trời, trên thực tế rất có khả năng lại đang sống cách nhà anh rất gần, chỉ là đa số thời gian chúng ta bởi vì thói quen của cuộc sống mà bước sang trái, bước sang phải, thế lắc vậy tiếp tục bỏ qua, cho tới một ngày, có thể sẽ gặp lại ở ngã tư đường, cũng có thể không bao giờ gặp lại. 
Uông Tuyết Đình quyết định không thể bỏ qua nu, cho dù là tan xương nát thịt, cô ta cũng phải giống như con thiêu thân nhào vào trong lửa. 
"Nha đầu ngốc, cô cho rằng mình là siêu nhân à. 
" Vươn tay ra xoa đầu Uông Tuyết Đình, Lục Duệ cười ha ha nói. 
Cô bé này cũng không biết là đang nghĩ gì, chẳng lẽ cho rằng mình có thể giảng đạo lý với những người này sao, phải biết rằng trên thế giới này luôn có một số người như vậy, anh càng giảng đạo lý với hắn thì hắn càng giở trò lưu manh với anh. 
Lục Duệ cũng không cho rằng kẻ trong vòng nửa giờ có thể đưa đại đội nhân mã của cục công an Vụ đô tới đây lại kiên nhẫn nghe mình nói thị phi đúng sai với hắn, rất rõ ràng, đối phương muốn trả thù hành vi vừa rồi của mình, dù sao cũng đánh người ta đến gẫy xương, đổi thành mình thì cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. 
Trước khi hai tên thối tha không biết xấu hổ Phong Huống và Lưu Bân mở miệng trêu Uông Tuyết Đình, Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504398/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.