Lục Duệ rất rõ ràng, hắn một trưởng trấn nhỏ trong mắt người ta của căn bản là không tính cái gì, dù cho mình lúc này cẩn thận, khuôn mặt tươi cười nghênh người cũng không thể khiến cho đối phương bỏ qua địch ý đối với mình, kết quả là hắn đơn giản giải quyết việc chung, thẳng thắn không chắp nối không lôi kéo tình cảm, đem tất cả chuyện đều đặt ra trên bàn.
"Lam tổng, cô tốt nhất nên tra một chút, tôi cho các người ba ngày thời gian, trong vòng 3 ngày, mặc kệ tập đoàn Chính Đạt dùng phương pháp gì, tôi hy vọng khoản tiền bồi thường của thôn dân Trần gia trang có thể đúng chỗ, bằng không, tôi không ngại xin phong tỏa khu vực thi công ở đây."
Lục Duệ mặt không biểu tình nói ra lời nói này xong, đứng lên đi ra ngoài cửa.
Tất cả mọi người bị lời nói không để lối thoát của hắn làm cho có chút sững sờ, đều dùng ánh mắt khó thể tin được nhìn bóng lưng của Lục Duệ, Lam Hiểu Âu nhìn người đàn ông kiêu ngạo từ đầu tới đuôi này, trong lòng một trận tức giận, mắt đẹp trợn tròn, lạnh lùng nói: "Đây là ý của Lục trưởng trấn, hay là ý của chính phủ huyện và huyện ủy Thuận An?"
Bước chân của Lục Duệ chậm lại, nhưng không có quay đầu, tiếp tục đi tới phía trước, một âm thanh có chút lơ lửng quanh quẩn giữa không khí.
"Đây là ý của lương tâm!"
Lam Hiểu Âu nhướng mày, có chút chán ghét nhìn bóng lưng của Lục Duệ, theo cô ấy thấy, trưởng trấn khó hiểu này căn bản là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-khuynh-nhat-the/4504197/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.