Nấm mồ của A Kiều tọa lạc trên giữa một bãi bằng, chung quanh là nhữngkhóm hoa hồng đỏ thắm. Những đóa hồng trông xa xa như một tấm thảm nhung đỏ ối khoác lên nấm mồ đặng tạo sự ấm áp cho người nằm dưới đáy mộ.
Trong giáng chiều buồn tẻ, con thuyền độc mộc ghé vào ghềnh đá. QuáchLãm dưới thuyền băng lên ghềnh đá rồi đi thẳng vào trong đảo Đào Hoa.
Y bước đến trước nấm mộ A Kiều, đứng như một pho tượng để hoài tưởng vàhoài niệm. Như một người đi xa quay trở lại với ngôi nhà thân thương của mình. Quách Lãm nâng niu từng khóm hồng. Y chăm chút từng đóa hồngquanh nấm mộ của A Kiều như chăm chút một báu vật mà sợ nó sẽ vỡ tan vìsự vô ý của mình.
Sau khi chăm chút xong những khóm hồng, Quách Lãm mới lấy văn phòng tứbửu. Y trải lên phiến đá bên nấm mộ A Kiều rồi mài mực đề thơ:
Mịt mù chiếc bóng hồng nhan.
Cõi u tịch nàng còn nhớ ta.
Xa xa một cánh nhạn buồn.
Chao theo giọt lệ đượm sầu tương tư.
Kiếp bạc phận chia hình lẽ bóng.
Cõi hồng trần lạnh giá bước chân hoang.
Ta lẻ bóng nhìn đời cô quạnh.
Mộng giang hồ mỏi gối chùn chân.
Bên hoang mộ, ôm tình hoài kỷ.
Hẹn cùng người một kiếp lai sinh.
Quách Lãm trau chuốt từng nét chữ như rồng bay phượng múa, rồi cầm tờgiấy và phong bút đề thơ đến trước mộ A Kiều, y đánh lửa nhóm vào mồirơm, sau đó kính cẩn đốt phong giấy có bài thơ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-chu-ngoc-an/2010843/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.