Editor: Đào Tử
_______________________________
"Cậu nói điểm tích lũy điểm danh của cô ta bị xóa sạch rồi?"
Bùi Diệp đang tưới hoa khựng lại, dường như không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng này.
"Đúng vậy, tin tức nóng hổi mới ra lò đây!" Triệu Du chống tay lên bệ cửa sổ nhảy nhẹ một cái, ngồi nghiêng xuống, lại từ không biết nơi nào móc ra một quả táo, dùng tay áo lau lau rồi cắn một miếng giòn rụm. Vừa nhai chóp chép, vừa híp mắt hả hê, theo cân nặng giảm xuống dần dần có thể thấy được chút khí chất hơn người: "Em đã nói rồi mà, kiểu nhà chọc trời này sớm muộn gì cũng sập... Không phải đã sập rồi sao?"
Bùi Diệp nghe xong không có gì thay đổi rõ ràng.
"Cô ta gặp nạn thì liên quan gì đến tôi với cậu?"
Triệu Du nói: "Sao lại không liên quan? Chị Ngẫu chẳng phải không thích cô ta sao?"
"Tôi là vì nhân phẩm của An Ưu Ưu nên không thích người này, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó."
Nhãn dán An Ưu Ưu có ở chỗ Bùi Diệp chỉ có vài cái —— nữ chính, trông có vẻ không quá thông minh, mắt cao hơn đầu, tham lam, tự phụ... Bản chất vẫn là một nhân vật quần chúng. Thử hỏi một nhân vật quần chúng thì cần phải quan tâm đến mức nào?
Câu trả lời là không cần thiết.
Nhớ ra thì nghe ngóng mấy chuyện drama cho qua thời gian, không nhớ ra thì vứt xó không thèm để ý.
Triệu Du: "Thật ra thì, em luôn có một nỗi lo."
"Lo lắng gì?"
Bùi Diệp đánh giá Triệu Du.
Không nhìn ra được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692479/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.