Editor: Đào Tử
_______________________________
Bùi Diệp khẽ lẩm bẩm: "Nhóc họ Khương này..."
Cô lại lắc đầu, thầm than đám quan lại kia thật không sáng suốt.
Bọn họ sợ đám điêu dân rừng thiêng nước độc dưỡng dục ở quận Hứa như sợ cọp, còn mong tân quận thủ chết ở đó, nhưng Bùi Diệp muốn nói, đám quan này vẫn còn quá ngây thơ. Với hiểu biết của cô về hậu bối họ Khương, chỉ cần con bé đó nhếch mông, cô cũng biết trong bụng con bé đó đang ủ cục shit gì.
Quận Hứa nào phải nơi chôn thân của họ Khương, rõ ràng là đưa vật tư cho cô ấy, khác nào thả chuột vào hũ gạo?
Quả nhiên, những dòng trạng thái tiếp theo trên trang cá nhân chính là hậu bối họ Khương gây chuyện trên đường đến quận Hứa.
Nơi nào có ổ thổ phỉ, cô ấy liền chui vào đó.
Giết thổ phỉ vừa cải thiện trị an, vừa mở rộng đội ngũ của mình.
Đến khi cô ấy đặt chân đến quận Hứa, đội quân dưới trướng đã mở rộng đến hơn hai vạn người, số liệu thực tế không hề pha nước, quy mô này đặt ở đâu cũng khiến người ta kiêng dè. Không hề nằm ngoài dự đoán, đám hào cường địa phương ngày thường tác oai tác quái ở quận Hứa muốn lên tiếng dị nghị, dùng chiêu cũ diệt uy phong của tân quận thủ, kết quả cả nhà đều bị họ Khương đào mồ mả tổ tiên, tiền tài đều bị cô ấy nuốt trọn.
Nhìn bộ dạng triều đình thả hổ về rừng rồi lại hối hận không kịp, Bùi Diệp chỉ muốn cười.
Bây giờ hối hận vẫn còn quá sớm...
Với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692435/chuong-1265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.