Editor: Đào Tử
_______________________________
Bùi Diệp đang định tìm kẻ ra tay để nói chuyện phải trái thì con quái vật mặt cá màu xanh đậm kia bị chọc giận hoàn toàn, trên khuôn mặt dính đầy máu xanh thẫm lộ ra vẻ tức giận gần như dữ tợn. Nó há cái miệng lớn mọc đầy gai nhọn, cổ dài ra như cao su, thân mình vẫn ở trong suối.
Nhìn khuôn mặt cá xanh đậm đang phóng đại nhanh chóng, Bùi Diệp vung gậy đánh nó văng ngược trở lại.
Mắng: "Mày bị điên à?"
Ba thanh chủy thủ là do cô b*n r* sao?
Con quái vật mặt cá xanh đậm bị một lực cực lớn đánh văng ngược, đầu lẫn thân mình bay ra khỏi suối, lăn lông lốc bảy tám vòng, rầm một tiếng đập vào thân cây bên bờ suối mới dừng lại. Bùi Diệp cũng nhờ vậy nhìn rõ hình dạng hoàn chỉnh của con quái vật mặt cá xanh đậm, dường như nó rất sợ ánh mắt của cô, vội vàng rụt cổ lại, "tay" giống như vây cá cuống quýt túm lấy mái tóc dài ướt sũng như rong biển che đi thân hình lồi lõm.
Không chỉ vậy, miệng nó còn phát ra tiếng "phì phò phì phò", hận không thể cuộn mình thành một quả bóng.
Qua hai nhịp thở mới nhận ra mình đã rời khỏi nước, dùng cả tay lẫn chân —— không, nó không có chân, chỉ có một cái đuôi cá kỳ lạ. Nói là đuôi cá cũng không chính xác, từ eo xuống đến đầu gối là đuôi cá, còn từ đầu gối đến gót chân lại là chân người bình thường —— cuống cuồng bò về phía suối, trong nháy mắt, thân mình nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692429/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.