Mặc dù người bí ẩn nói "không khó", nhưng Cửu Liên tiên tử cũng không ngây thơ cho rằng thật sự "không khó".
Cùng một bài toán, tiêu chuẩn trong mắt học sinh cá biệt và học sinh giỏi có thể giống nhau sao?
"Không biết đạo hữu muốn bọn ta làm gì?"
Cửu Liên tiên tử âm thầm trao đổi ánh mắt với Ô Thù Mặc Đàn, hơi điều chỉnh vị trí, vừa có thể tấn công vừa có thể lui lại.
Người bí ẩn cười gằn, lời nói ra khiến người ta kinh ngạc.
"Đơn giản, ta muốn đầu của Dương Diệu và Dương Cảnh."
Lời vừa dứt, Bùi Diệp theo bản năng quay đầu nhìn Dương Cảnh, mà trong mắt Dương Cảnh thì bộc phát sát ý gần như hữu hình.
【Dương Tiêu sư muội, ngàn vạn lần phải bình tĩnh!】 Lo lắng Dương Cảnh sẽ không nhịn được xông ra ngoài, Bùi Diệp nhanh tay lẹ mắt nắm lấy tay hắn, 【Nghe thử kế hoạch của bọn họ trước đã, đừng xúc động.】
Dương Cảnh hít sâu một hơi, rồi từ từ thở ra, áp chế cảm xúc tiêu cực đột nhiên tăng vọt.
【Ta không sao, huynh yên tâm.】
Nếu người bí ẩn chỉ nói muốn mạng của Dương Cảnh, hắn có để ý hay không còn tùy tâm trạng.
Nhưng lại kéo theo cả Dương Diệu chưởng môn, điều này thì không thể bỏ qua.
Dương Diệu chưởng môn đối với Dương Cảnh chân quân mà nói là vừa là huynh vừa là cha, đối phương đã chăm sóc hắn nhiều năm, không phải huynh đệ ruột nhưng còn hơn cả huynh đệ ruột.
Có một yêu ma không biết tự lượng sức mình nhảy ra đòi mạng huynh ấy, hắn làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692386/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.