"Dương Tiêu sư tỷ, bình tĩnh!" Ngọc Đàm nhanh tay lẹ mắt nắm lấy tay Dương Cảnh chân quân, đối mặt với ánh mắt muốn giết người của Dương Cảnh, hắn nói, "Bảo sư huynh đang ở trong tiểu bí cảnh, chúng ta không vào được, càng không giúp được huynh ấy!"Dương Cảnh chân quân mím chặt môi, ánh mắt lạnh lùng, răng hàm nghiến chặt như đang nhẫn nhịn điều gì đó: "Thử luyện còn bao lâu nữa mới kết thúc?"Thử luyện kết thúc, sinh vật bên trong tiểu bí cảnh sẽ bị đẩy ra.Dương cốc chủ biết hắn lo lắng cho đồng môn, nhưng cũng buộc phải nói lời khó nghe: "Dương Tiêu nguyên quân, có một lời không biết có nên nói hay không."Dương Cảnh chân quân bực bội nói: "Nếu không nên nói, Dương cốc chủ có thể không nói."Dương cốc chủ nhỏ giọng nói: "Đó là nô khế của ba mươi sáu họ Ma tộc...""Ý là gì?" Dương Cảnh chân quân lạnh lùng nhìn Dương cốc chủ."Dương Tiêu nguyên quân cũng thấy rồi đấy, Dương Hoa chân quân..."Cho dù tất cả mọi người đều biết Dương Hoa chân quân vô tội, còn cứu các đệ tử thử luyện của các tông phái, nhưng hắn đã bị trúng loại nô khế này, vậy thì chính là kẻ địch. La Sát A La chắc chắn sẽ để Dương Hoa chân quân làm tiên phong, đến lúc đó...Dương cốc chủ hy vọng Lăng Cực Tông có thể xem xét đại cục.Dương Cảnh chân quân tức quá hóa cười."Ngươi bảo ta đối phó với sư huynh của mình?"Dương cốc chủ vội vàng xua tay: "Không không, tại hạ tuyệt đối không có ý này, chỉ cần Lăng Cực Tông không nhúng tay vào là được."Các tu sĩ ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692370/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.