Bùi Diệp biết lai lịch của khí linh Thiên Công rất khủng rất thần bí, nhưng không ngờ nó lại khủng như vậy.
Vừa mở miệng đã là giọng điệu khoe khoang.
Ba mươi sáu đại quý tộc Ma giới oai phong lẫm liệt trong miệng mấy người Cửu Liên tiên tử, thì trong mắt nó lại chỉ là hàng kém chất lượng.
Bùi Diệp cụp mắt, yên lặng ngồi một bên, âm thầm hóng chuyện.
Cửu Liên tiên tử dường như không cam lòng, lại hỏi thêm một số thông tin liên quan đến La Sát A La, cuối cùng đưa ra kết luận —— tình cảnh của nàng ta không ổn.
Nàng ta cau mày suy nghĩ, cong ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
Cốc cốc cốc, dường như theo một nhịp điệu kỳ lạ nào đó.
Bùi Diệp cầm lấy ấm trà, rót cho mình một chén nước làm dịu cổ họng.
Vừa nuốt một ngụm trà, nhịp tim mạnh mẽ như sấm rền vang lên bên tai. Máu toàn thân chảy nhanh hơn, tiếng tim đập thình thịch ngày càng mạnh. Cảm giác bồn chồn khó tả cuồn cuộn trong lồng ngực...
Ngón tay cô run lên, trà đổ ra ngoài hơn phân nửa.
Bùi Diệp vừa định dùng tinh thần phản kháng lại, cổ tay đã bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy.
Ngay sau đó, linh lực nóng rực từ cổ tay xâm nhập vào kinh mạch, đau đớn và cảm giác thoải mái khi kinh mạch được bồi bổ cùng lúc quấn lấy cô.
Cô nhắm chặt hai mắt, mơ hồ nghe thấy giọng chất vấn lạnh lùng của Dương Cảnh.
"Cửu Liên tiên tử, ngươi đang làm gì thế?"
Bùi Diệp chợt tỉnh lại, thấy tay phải mình bị Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692352/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.