Khí linh: 【Ta nghĩ chỉ có ngài mới nghĩ vậy thôi...】
Dương Cảnh chân quân cương trực công chính, tính tình nóng nảy, chọc giận hắn chẳng khác nào tìm đường chết.
Bùi Diệp e rằng không biết số yêu ma quỷ quái chết trong tay hắn nhiều vô kể, vậy mà còn tưởng hắn dễ chơi.
Bùi Diệp nhướng mày: 【Chẳng lẽ không phải sao?】
Cô luôn cảm thấy Dương Cảnh chân quân có chút giống hổ giấy.
Bất kể mình trêu chọc hắn thế nào, chỉ cần hơi xuống nước hoặc tỏ vẻ đáng thương một chút, khí thế của hắn liền bị dập tắt.
Ví dụ như vừa rồi, rõ ràng đã bức hỏi đến mức đó, nếu đổi lại là người khác thì đã sớm rút kiếm, thậm chí xé rách mặt, vậy mà Bùi Diệp chỉ diễn một phần tủi thân thành mười phần, Dương Cảnh chân quân giây trước còn hùng hổ, giây sau đã bắt đầu xuống nước rồi? ? ?
Thật là thú vị!
Bùi Diệp được lợi còn làm bộ, giả vờ tràn đầy ẩn ý nói: 【 Cái tính khí này của Dương Cảnh sư đệ, nếu sau này tìm được một đạo lữ biết "chơi", chẳng phải sẽ bị nắm trong lòng bàn tay sao? Ta đây là đang giúp hắn tập dợt trước, mở mang tầm mắt, kẻo sau này "phong độ" không còn. 】
Khí linh nghe thấy tiếng cười ngạo mạn trong lòng Bùi Diệp, không nhịn được nói một câu công bằng.
【 Ta hy vọng ngài thỉnh thoảng có thể làm người một chút, bắt nạt hắn quá đáng sẽ không có lợi cho ngài đâu. 】
Bùi Diệp nhướn mày: 【 Haha, hắn còn có thể đánh ta chắc? 】
Khí linh: 【
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692349/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.