Editor: Đào Tử
________________________________
Liễu Phi Phi thề rằng, cả đời này nàng chưa từng lúng túng như thế.
Lúc này, nàng sợ hãi co ro trong thùng tắm, tay trái bám chặt vào mép thùng, tay phải nắm lấy thứ lạ lẫm kia.
Chỉ cần hơi dùng lực là đau đến mức nước mắt trào ra, muốn buông tay nhưng cơ thể lại bị sợ hãi không nghe lời, nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Lãng Thanh Hòa vừa đá cửa xông vào còn lâm vào tình cảnh khó xử hơn. Bộ y phục trắng vốn vừa vặn giờ lại lỏng lẻo treo trên vai, lộ ra đôi vai trắng mịn. Hắn cảm thấy căn phòng trở nên cao hơn, mọi thứ xung quanh đều lớn hơn một chút, tầm nhìn của hắn cũng thấp đi nhiều.
Thấy thiếu niên lạ lẫm trong thùng tắm, hắn tức giận run người, giơ tay gọi thanh kiếm bên mình.
"Cái tên chết tiệt kia! Liễu muội đâu?"
Liễu Phi Phi: "..."
Giọng nói của thiếu nữ, nhưng ngữ điệu rõ ràng là của Thanh Hòa ca ca.
Vậy thì, vị tiên nữ từ trên mây rơi xuống trước mắt này là ai? ? ?
Lãng Thanh Hòa cũng phản ứng lại, ánh mắt đờ đẫn nhìn thiếu niên co ro trong góc thùng tắm như con chim cút bị hoảng sợ, chừng mười sáu, mười bảy tuổi...
"Ngươi là... Liễu muội ư?"
Nói xong, hắn cúi đầu nhìn bản thân, ánh mắt lướt qua gương đồng, thấy phản chiếu một bóng dáng thiếu nữ lạ lẫm. Hắn giật mình nhảy sang một bên, thiếu nữ trong gương cũng làm động tác tương tự. Điều này khiến Lãng Thanh Hòa nảy sinh một suy đoán hoang đường đáng sợ.
"Ngươi là... Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-7-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4692344/chuong-1174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.