Dương Cảnh chân quân theo phản xạ nhíu mày.
"Ngươi biết chuyện này từ đâu?"
Bùi Diệp là người ngoài, bản thân mới chỉ mười sáu tuổi, làm sao có thể biết đến thôn Niết Bàn mà ngay cả người trong Lăng Cực Tông cũng rất ít biết đến?
"Ta thấy trong thư phòng của Dương Hoa."
Bùi Diệp phẩy quạt, gió thổi qua làm tan đi lớp bụi vụ nổ gây ra, cùng với mùi khét của sét đánh, mũi thật sự chịu không nổi.
Cô vừa nói xong đã bị Dương Cảnh chân quân bác bỏ ngay lập tức.
"Không thể nào! Hắn không thể nào biết về thôn Niết Bàn!"
Bùi Diệp tò mò về sự chắc chắn của Dương Cảnh.
"Tại sao không thể? Trên đời này không có bức tường nào gió không lọt qua, hơn nữa thôn Niết Bàn cũng không quá xa Lăng Cực Tông, dù cho thôn làng có bị kết giới bao phủ, nhưng không phải hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, làm sao hắn không thể biết được?"
Dương Cảnh chân quân không trả lời mà hỏi ngược lại: "Vậy ngươi có biết thôn Niết Bàn được thành lập như thế nào không? Ai là người đã lập ra?"
Bùi Diệp lắc đầu: "Ta biết làm sao được? Nếu không phải ngươi đột nhiên nhắc đến cái thôn ẩn cư gần tông môn, ta cũng không nhớ ra chuyện này."
Dương Cảnh chân quân cũng không giấu diếm.
"Thôn Niết Bàn, lấy ý nghĩa từ sự tái sinh. Ban đầu được dùng để an trí những đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi, trẻ em bị tàn tật, sau đó thêm vào những người vô tội được cứu từ Ma giới và Yêu giới nhưng không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691270/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.