Bùi Diệp rất quen thuộc với ánh mắt của bọn họ.
Thậm chí cô không cần mở miệng, chỉ cần nhìn bọn họ cười mỉm là đủ tạo ra áp lực tâm lý to lớn.
Thử hỏi, có học sinh nào có thể bình thản chịu đựng ánh mắt "chết chóc" của giáo viên? Dù là những học sinh cứng đầu, ngoài mặt có thể tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng cực kỳ hoảng loạn. Hằng Lâm và Hằng Sâm tất nhiên cũng không chịu nổi khí thế của Dương Hoa chân quân, đã sợ đến hồn vía lên mây.
Trong cơn bối rối, bọn họ đành khai báo hết mọi chuyện, thậm chí còn "bán đứng" cả những đệ tử thân quen.
Nói xong, cả hai như hồn lìa khỏi xác.
Không chỉ lo lắng việc phạm luật bị sư tôn biết, mà còn sợ sư tôn trách bọn họ không có tình đồng môn, vì chuyện nhỏ mà "bán đứng" cả đồng môn. Nghĩ đến đây, bọn họ chỉ muốn nhảy xuống suối, rửa sạch cổ chờ sư tôn đến chém.
Ai ngờ ——
Sư tôn chỉ phất tay, cười hòa nhã, không trừng phạt cũng không mắng mỏ bọn họ.
Bọn họ... càng hoảng loạn hơn.
"Sư tôn, chúng đệ tử..."
Hai đệ tử tái nhợt như giấy, c*n m** d***, vai run run, dường như sắp khóc.
"Không cần căng thẳng thế, ta cũng từng ở tuổi các con, ta hiểu mà."
Tu sĩ trước cảnh giới Kim Đan không thể hoàn toàn ngừng ăn, nhưng để tu luyện không thể hấp thụ quá nhiều tạp chất, chỉ có thể dùng một lượng thức ăn nhất định kết hợp với đan dược để duy trì. Quá trình này còn khó chịu hơn việc bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691219/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.