Thực tế chứng minh, tư duy của Kim Sư và Bùi Diệp hoàn toàn ở hai chiều không gian khác nhau.
Hắn nghe Bùi Diệp nói vậy, chỉ cảm thấy giống cái chưa trưởng thành này thật gian trá, bị bắt tại trận không những không hối cải mà còn sỉ nhục hắn. Hắn ngẩng cao đầu, tức giận nói: "Ta là một chiến binh của tộc thú nhân, tất nhiên sẽ có động tĩnh. Hắn cũng là chiến binh của tộc thú nhân, cũng nên có động tĩnh. Tại sao cô cho rằng hắn không có là bình thường? Quả nhiên, chắc chắn cô có âm mưu!"
Nét mặt Bùi Diệp càng thêm kỳ lạ.
Dù mặt gấu xù lông của cô không thể hiện được biểu cảm "kỳ lạ" này.
Nhưng ánh mắt cô rung động mạnh, đôi mắt viết rõ "Hóa ra là thế, hóa ra là lỗi của mình".
Cô nuốt nước bọt, lẩm bẩm: "Tôi tưởng... anh ít nhất cũng là một người cao hơn một mét chín, trông rất nam tính... không ngờ lại nằm dưới à? Bọn họ chưa đạt đến giai đoạn ph*t t*nh thì liên quan đến tôi, nhưng không có động tĩnh thật không phải lỗi của tôi."
Thú nhân đực thường to lớn, thuộc loại mạnh mẽ dũng cảm, ít có kiểu ôn hòa nhã nhặn, nhưng Kim Sư là thủ lĩnh bộ lạc Mộc Mộc, dễ dàng chịu dưới kèo thế này... thật không ổn. Dù việc trên dưới là tự nguyện của hai bên, nhưng vẫn rất chấn động.
Bùi Diệp dùng móng gấu gãi đầu.
Kim Sư chỉ nghe câu cuối, còn Tín chỉ nghe câu đầu.
Tín cuối cùng cũng hiểu Bùi Diệp hiểu lầm cái gì, vội vàng giải thích: "Chuyện không như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691156/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.