Bùi Diệp đang đập đập gõ gõ lập tức dừng lại.
Cô quay đầu nói với An Đát Hương: "Em ở đây đừng di chuyển, chị đi xử lý một việc rồi quay lại ngay."
An Đát Hương định đưa cái cưa xương, nghe vậy thì sững người, lo lắng hỏi: "Có chuyện gì à?"
Bùi Diệp đáp: "Quả thực có một thú nhân đực không nghe lời, hắn mà mất kiểm soát e rằng sẽ làm hỏng công trình của chị, nên chị phải ngăn hắn lại."
Chậc chậc, đùa chứ, từ trước đến nay chỉ có cô đi phá công việc của người khác, chưa ai dám phá công việc của cô, nếu lần này để xảy ra tiền lệ, mặt mũi cô còn để đâu?
Bùi Diệp nhanh nhẹn nhảy khỏi cọc gỗ đang đóng xuống nền đất, hóa thành một cái bóng đen trắng, thoắt cái đã biến mất.
"Động tác cũng nhanh quá..."
An Đát Hương còn chưa kịp thấy cô đi hướng nào, tốc độ này căn bản không thể gọi là "chạy", phải gọi là dịch chuyển tức thời.
Nhưng rất nhanh cô đã biết hướng nào xảy ra chuyện, thính giác mấy thú nhân cái cao tuổi đang vận chuyển gỗ gần đó nhạy bén hơn cô nhiều, rõ ràng cũng nghe thấy tiếng động, lập tức bỏ dở công việc đi xem, miệng còn xì xào gì đó.
An Đát Hương nhìn theo bóng lưng bọn họ, lưỡng lự một lúc.
Thích hóng hớt là bản tính của con người, cô cũng không ngoại lệ.
Nhưng cô không dám quên lời dặn của Bùi Diệp, đành phải kiềm chế sự tò mò, vừa tưởng tượng chuyện gì đang xảy ra vừa vươn cổ nhìn.
Thực tế chứng minh, cô không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691150/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.