Cô trói một đám thú nhân đực ủ rũ, gom lại chung một sợi dây leo với Thanh.
Nhìn từ xa, tay trái gấu trúc cầm gậy, tay phải nắm dây leo, kéo theo một đám đàn ông cao hai mét, mặt mũi bầm dập.
Những gã đàn ông này không mặc gì, mặt mày bầm tím, đi lại khập khiễng, trông như những bức tượng David di động.
An Đát Hương lén nhìn một cái, cảm thấy chướng mắt liền thu lại ánh nhìn.
Cô rất khâm phục Bùi Diệp có thể bình tĩnh như vậy.
Bộ lạc của bọn họ không xa chỗ này.
Gần bộ lạc còn có các trạm gác để phòng hờ dã thú và các bộ lạc thú nhân khác, hoạt động ngày đêm luân phiên ba ca.
Bùi Diệp không hề cố ý che giấu hành tung, mọi động tĩnh đều bị thú nhân trong tháp canh nhìn thấy.
Hai giống cái và hơn chục giống đực cao lớn xuất hiện gần bộ lạc, ai cũng sẽ cảnh giác —— mặc dù những giống đực đó trông có chút kỳ lạ, nhưng thú nhân trực ban cũng không có thời gian nghĩ nhiều —— ngay lập tức tập hợp thú nhân đực gần đó để ngăn lại.
"Không muốn chết thì đừng tiến thêm nữa, phía trước là lãnh thổ của bộ lạc Mộc Mộc!"
Bùi Diệp nói: "Bộ lạc Mộc Mộc? Xem ra không đi nhầm, bọn tao đến đây để đòi nợ."
Nói rồi cô kéo dây leo.
Loại dây leo này là đặc sản của rừng quỷ, toàn thân màu xanh đen, là loại dây leo ăn thịt đáng sợ, vô cùng bền chắc. Một khi bị dây leo quấn lấy thì rất khó thoát ra, càng giãy càng chặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691144/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.