Hàn Trí Quang dựa gần hết trọng lượng cơ thể lên người em trai mình.
"... Hừ... Nếu ra được khỏi đây, anh nhất định sẽ huấn luyện em nghiêm khắc... Huấn luyện không chết thì đánh tới chết, nếu em còn trốn sau lưng bố mẹ thì anh sẽ đánh gãy chân em... Hừ... Em nhìn em xem, tiểu thư khuê các còn đánh giỏi hơn em, thật là nhục nhã!"
Hàn Trí Quang thở hổn hển, đôi gò má vì mất máu quá nhiều mà trở nên nhợt nhạt, không còn chút huyết sắc.
"Anh, đại ca à, lúc này anh đừng nói nữa!"
Hàn Trí Trần vừa nói vừa kéo lê người anh trai bị thương của mình vào một siêu thị nhỏ bị bỏ hoang gần đó. Vận may của họ không tệ lắm, quầy thu ngân đầy bụi, kệ hàng nhỏ và góc khuất đều có một hộp vật tư. Cậu ta để Hàn Trí Quang dựa vào tường, sau đó kéo ba cái hộp lại gần. Mở hộp ra xem kỹ nhãn, có thuốc bổ máu cầm máu, băng và vũ khí.
Hàn Trí Quang nhận lấy chai thủy tinh chứa đầy chất lỏng đỏ, mở nút uống một hơi.
Chỉ trong chớp mắt, khuôn mặt nhợt nhạt của anh trở nên hồng hào hơn, vết thương cũng nhanh chóng lành lại với tốc độ mắt thường có thể thấy.
"Anh, ở đây còn vài lọ thuốc giải độc..."
Không biết mấy con sâu vừa rồi có độc không, tốt nhất nên uống một lọ phòng ngừa.
Hàn Trí Quang lặng lẽ hồi phục sức lực, điều chỉnh hơi thở.
Anh ta cúi đầu nhìn mình, nửa thân người đầy dịch hôi hám đen đỏ lẫn lộn, đen là máu của mấy con sâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691119/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.