Lúc này, Quyền Thử Quân trông giống hệt một con thú non yếu đuối nhút nhát bị tách khỏi đàn, bồn chồn trong môi Tr**ng X* lạ, tay chân luống cuống chỉ biết dùng đôi mắt ướt át để quan sát xung quanh, tất cả sự mơ hồ, sợ hãi và bối rối trong lòng đều lộ ra qua đôi mắt đó trước mặt Bùi Diệp.
"Chấp Di..."
Ngón tay cậu cong lại, móc vào vạt áo của cô, muốn giữ lại nhưng không dám dùng lực.
Ánh đèn trong phòng khách chiếu lên gương mặt của cậu thiếu niên, nhưng bóng tối không che được sự hoang mang trên khuôn mặt cậu.
Cậu thì thầm: "Chấp Di..."
Bùi Diệp mềm lòng ba phần, ngồi xuống bên cạnh cậu thiếu niên.
"Em thật là, cô thật sự nghi ngờ em có đang say thật hay không..."
"Em không say." Quyền Thử Quân dụi đầu vào vai cô.
Theo góc sofa lún xuống, dường như có gì đó trong lòng cậu vững vàng rơi xuống, khóe miệng cũng không kìm được muốn nhếch lên.
Bùi Diệp nói: "Có vẻ là say thật rồi."
Quyền Thử Quân ngẩng đầu, đầu xõa tung vùi vào cổ Bùi Diệp, mũi ngửi thấy mùi hương xa lạ nhưng lại an tâm.
"Em đã nói là không say, em ngàn chén vạn chén cũng không say..."
Khuôn mặt nóng bỏng của cậu thiếu niên áp vào xương đòn của Bùi Diệp, nhiệt độ nóng bỏng dường như muốn xuyên qua làn da chạm đến trái tim cô.
Hơi ấm phả vào xương đòn của Bùi Diệp, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy.
Cho đến khi cậu thiếu niên từ từ khép lại đôi mắt nặng như chì, miệng lẩm bẩm những từ ngữ không rõ, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691113/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.