Lúc này, tâm trạng của Cố Triêu Nhan rất phức tạp.
Từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn có lòng tự trọng rất cao và thích tranh đua.
Sau khi trải qua 【 Khe Hở Sinh Tử 】, tính cách này của cô ta còn bị phóng đại lên gấp hàng trăm hàng nghìn lần. Cô ta chấp nhận thua cuộc nhưng tuyệt đối không nhận thua.
Trở về sau khi tái sinh, mỗi bước cô ta đi đều vượt xa những người đồng trang lứa, những điều từng không thể chạm tới nay đã dễ dàng đạt được.
Mọi thứ đều suôn sẻ, cho đến khi cô ta gặp "Tiểu Lam".
Thiên phú vượt trội so với những người đồng trang lứa của cô ta, đặt trước mặt "Tiểu Lam" chẳng đáng một xu.
Kinh nghiệm chiến đấu được rèn luyện qua 【 Khe Hở Sinh Tử 】 cũng không giúp cô ta chiếm được lợi thế trước "Tiểu Lam".
Ngay cả Cố Mộ Tuyết, người đã rơi xuống đáy vực, cũng nhờ "Tiểu Lam" mà leo lên lại, sống một cách đáng ngưỡng mộ. Ngược lại, cô ta thì liên tục gặp trở ngại.
Trước tiên là huyết mạch mạnh mẽ mà cô ta tự hào biến mất, biến cô ta từ con cưng của trời thành một con chim sẻ bình thường; sau đó là việc tìm kiếm hồn thú, trải qua muôn vàn khó khăn mới tìm được đích đến, nhưng hồn thú lại biến mất. Điều này khiến Cố Triêu Nhan không kìm được nghiến răng ken két —— chẳng lẽ những hồn thú này đều dán nhãn "dành riêng cho Cố Mộ Tuyết" sao?
Tại sao Cố Mộ Tuyết trong nguyên tác vừa đến đã có, trong khi cô ta đến thì ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691106/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.