【 Chúc mừng người chơi, A Cha đã hoàn thành nhiệm vụ thứ ba trong phó bản hiện tại —— khiến thiên tài thiếu niên tà mị Cố Hàn Sương nói với bạn: "Cô gái, có hài lòng với những gì em thấy không". Phần thưởng đã được gửi đến hộp thư của người chơi, xin hãy chú ý kiểm tra kịp thời...】
【 Chúc mừng người chơi, A Cha đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn, phần thưởng đã được gửi đến hộp thư của người chơi, xin hãy chú ý kiểm tra kịp thời... 】
Bùi Diệp mở mắt ra đã thấy tán cây rậm rạp không để lọt ánh sáng.
Đôi mắt cô tràn đầy sự mơ hồ.
"Mình... Mình bị sao vậy?"
Không cẩn thận kéo mạnh vết thương ở ngực, đau đến mức cô nhíu mày, vô thức hít một hơi lạnh.
Cô chống khuỷu tay xuống đất, tốn không ít sức lực mới miễn cưỡng ngồi dậy được.
"Cô à, cô đừng gây thêm rắc rối nữa..."
Có học sinh nghe thấy tiếng động chạy lại giúp cô, vừa đỡ vừa thầm trách móc Bùi Diệp dẫn đội vô dụng.
Bùi Diệp nhịn đau hỏi: "Cô bị sao vậy? Tại sao chúng ta không ở chỗ cắm trại trước đây?"
Học sinh trả lời: "Tối qua trại bị dã thú không rõ nguồn gốc tấn công."
"Dã thú tấn công trại?" Giọng Bùi Diệp đột nhiên cao vút, "Các học sinh khác thì sao? Chúng có bị thương không?"
Học sinh ngạc nhiên: "Cô không nhớ mình bị thương thế nào sao?"
Bùi Diệp mơ màng lắc đầu: "Cô... không nhớ, tối qua bỗng dưng cảm thấy rất mệt mỏi, ngủ thiếp đi thì không biết gì nữa."
Biểu cảm của học sinh phức tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691102/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.