Lý trí bảo Bùi Diệp phải bình tĩnh, nhưng cô vẫn bị ảnh hưởng đôi chút.
Vì cô nhận ra mình không cần phải cẩn thận cảm nhận trạng thái đó, cũng có thể nhìn thấy hình ảnh con thú bị trói buộc sau lưng Cố Triêu Nhan trong thời gian dài.
Điều này có nghĩa Cố Triêu Nhan chỉ cần xuất hiện trước mặt cô, cô sẽ có thể nhìn thấy hình ảnh đáng thương của phượng hoàng.
Người đầu tiên phát hiện ra chút "ảnh hưởng" này là Dạ Quân Vương.
"... Cô thường huấn luyện học sinh như vậy sao?"
Trong giờ thể dục, cả lớp đều biến thân thành thú, cùng nhau tấn công Bùi Diệp.
Đối phương di chuyển linh hoạt trong vòng vây của đám thú, thể hiện vẻ lạnh lùng từ tốn như "đi qua giữa muôn thú mà không dính một sợi lông". Những học sinh xuất sắc nhất trong lớp nhận được "sự chăm sóc" nhiều nhất, trong đó Cố Triêu Nhan là đặc biệt nhất —— bị buông những lời cứng rắn nhất, nhận những đòn mạnh nhất.
Bùi Diệp nói: "Hiệu suất cao, hiệu quả tốt."
"Nhưng cô là giáo viên thể dục." Dạ Quân Vương nhếch mép.
Một tiết thể dục bình thường bị biến thành tiết huấn luyện thực chiến thú hóa, giáo viên dạy các môn liên quan đến thú hóa không có ý kiến sao? Hơn nữa, bây giờ đâu còn phổ biến cách giáo dục thô bạo như vậy nữa, nếu bị quay lại đưa lên mạng, tin chắc giấy chứng nhận giáo viên của cô sẽ bị tước mất.
"Tôi cũng là giáo viên chủ nhiệm."
Bùi Diệp khoanh tay, lý lẽ hùng hồn.
"Quan tâm đến thành tích của học sinh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-6-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4691081/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.