Editor: Đào Tử
________________________________
"... Vậy... đây chính là cậu em trai nuôi cô lo lắng suốt thời gian qua?"
"... Haha, thằng nhóc trông khá đấy, gọi một tiếng 'chị' nghe thử nào."
"... Thế có phải gọi tôi là 'anh' không?"
"Tiểu Vương à, năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Có muốn chị giới thiệu cho một đối tượng không?"
Dạ Quân Vương bị mọi người trong phòng vây quanh.
Vua sát thủ thường ngày chỉ cần một lời không hợp đã có thể cướp đi mạng sống mục tiêu, giờ đây lại ngồi ngoan ngoãn như một đứa trẻ trên ghế sofa.
Những người khác vây quanh trêu chọc, anh ta cũng không tỏ vẻ khó chịu, khuôn mặt sạch sẽ trắng trẻo hiện lên chút căng thẳng hiếm hoi. Kết hợp với cặp kính đen xấu xí và nụ cười ngượng ngùng trên môi, không hiểu sao lại mang lại cảm giác như một cậu thiếu niên hàng xóm thật thà.
"Chẳng phải lúc nãy mấy người còn kêu đói bụng à?"
Dạ Quân Di giải cứu em trai khỏi vòng vây, không vui đuổi các đồng đội đang xem náo nhiệt đi.
"Đi đi đi, tất cả đi ăn cơm đi, em trai tôi có gì hay ho mà xem."
Dạ Quân Vương: "..."
Mặc dù đã bao năm không nghe cái tên "Tiểu Vương" đầy phiền phức này, nhưng mỗi lần nghe vẫn thấy đau dạ dày.
Rõ ràng là tên "Quân Vương" đầy uy phong, đến miệng chị mình lại trở thành cái tên "Tiểu Vương" tầm thường không chịu nổi. Lớn thêm chút nữa chắc sẽ tiến hóa thành "Lão Vương". Dạ Quân Vương đã từng phản đối, nhưng đành chịu vì thấp cổ bé họng, phản đối bất thành.
Những đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690595/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.