Editor: Đào Tử________________________________"Tôi là sát thủ."Dạ Quân Vương không khỏi lên tiếng biện hộ cho mình."Kỹ năng của tôi là giết người, theo dõi không phải là sở trường của tôi."Kẻ địch còn có khả năng phản trinh sát mạnh mẽ, rất quen thuộc với cấu trúc lâu đài, hoàn cảnh lúc đó lại tối. Dạ Quân Vương hoàn toàn không thể nắm bắt được tình hình.Anh ta không cho rằng trong điều kiện như vậy để lạc mất kẻ địch là chuyện đáng xấu hổ.Có thể chất vấn nhân phẩm của anh ta, nhưng không thể nghi ngờ năng lực làm việc của anh ta!Bùi Diệp lại nói: "Đàn ông không được thì là không được, tại sao phải tìm lý do biện hộ cho mình?"Dạ Quân Vương bị cô nói đến nỗi nghẹn lời, suýt nữa không giữ được biểu cảm trên mặt.Nếu không phải tình huống không đúng, anh ta đã chuẩn bị lật mặt với Bùi Diệp rồi.Cái gì mà "không được thì là không được"?Anh ta có lý do nghi ngờ Bùi Diệp đang đá xéo anh ta.Dạ Quân Vương u uất nói: "Cô đã thử rồi hay sao? Sao cô dám nói tôi không được?"Bùi Diệp nghe rồi cười."Tổng giám đốc Dạ, giọng điệu và biểu cảm của anh, thêm một câu 'Cô gái, cô đang chơi đùa với lửa', tôi cũng không thấy lạc điệu."Đối diện với bản mặt dày hơn tường thành của Bùi Diệp, Dạ Quân Vương đành chịu thua."Cô có phải là phụ nữ không đấy? Cô gái, tôi thấy cô đang chơi đùa với lửa..."Mở miệng đã tiết lộ thân phận sát thủ của anh ta, mặc kệ ánh mắt những người khác đang nhìn bọn họ đã thay đổi.Tất nhiên, không phải ánh mắt tò mò ăn dưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690591/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.