Editor: Đào Tử
________________________________
Ác ma có thể không phải là người, nhưng Bùi Diệp thì đúng là "chó", thường ngày cô còn không làm người.
Rõ ràng những con ác ma đã bị dọa đến mức muốn hét lên, cô còn cố ý tiến lại gần hầm hai ba bước.
Có lẽ quá k*ch th*ch, hai con ác ma gầy nhất và béo nhất hét lên rồi ngất xỉu, những con ác ma khác cũng run lẩy bẩy.
Bùi Diệp thấy vậy, không khỏi cảm thấy khó xử.
Một thanh niên năm tốt phong thái tao nhã, chính khí lẫm liệt, ăn nói khiêm nhường như cô đây... không dám nói người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, ít ra cũng phải là đứa con nhà người ta hàng xóm thường nhắc đến. Sao lúc gặp phải những sinh vật không phải người như yêu ma quỷ quái, con nào cũng bị cô dọa đến mức khóc rống? Cô có dữ tợn đến thế sao?
Bùi Diệp lấy gương nhỏ ra soi, tự thầm khen mình xinh đẹp trẻ trung.
"Nếu tụi bây còn hét lên nữa, tao sẽ ăn sống chúng mày."
Cô vừa nói vừa đe dọa.
Bọn ác ma cũng bị dọa đến mức da dẻ nhợt nhạt.
Hai con ác ma béo gầy vừa tỉnh lại, nghe thấy câu này, lại ngất xỉu một lần nữa.
May mà bọn ác ma không có tim, nếu không đã bị dọa đến mức nổ tung như pháo hoa rồi.
"Tụi bây đã bình tĩnh lại chưa?"
Bảy con ác ma thấy Bùi Diệp không định ăn chúng, liền gật đầu lia lịa như có động cơ điện nhỏ trong đầu.
"Tại sao tụi bây lại sợ tao đến vậy?"
Một con ác ma dũng cảm hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690589/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.