Editor: Đào Tử
________________________________
Bùi Diệp đối diện với chàng thanh niên tóc bạc rất lâu.
Cuối cùng, Bùi Diệp là người đầu tiên nhượng bộ.
Nhưng dù đã suy nghĩ kỹ càng, cô vẫn cảm thấy không thể tin nổi rằng mình có thể là người lạnh nhạt với chuyện đó.
Ở một mức độ nào đó, cô còn hơn cả thái giám.
Thái giám chỉ bị tước mất công cụ, nhưng tinh thần và cơ thể vẫn còn h*m m**n, còn cô thì chẳng có gì cả.
"... Chuyện này không khoa học chút nào... Tôi vẫn cảm thấy mình còn cứu được..."
Chàng thanh niên tóc bạc an ủi cô: "Cô cũng đừng quá áp lực, với tình hình của Liên Bang hiện nay, cô sống độc thân đến chết cũng không ai hối thúc cô kết hôn lập gia đình đâu. Tôi thấy cô đã sống độc thân hơn ba trăm năm qua cũng ổn mà, thêm một hai trăm năm nữa cũng không sao, cố chịu đựng là qua thôi."
Hiện nay đang là xã hội ít h*m m**n, sống độc thân cũng rất vui vẻ.
"Chết tiệt, chủ động độc thân và bị ép độc thân là hai chuyện khác nhau!"
Bùi Diệp có thể là người không được sao?
Cô giơ tay phải về phía chàng thanh niên tóc bạc, lòng bàn tay hướng lên gập lại.
"Đưa đây!"
Chàng thanh niên tóc bạc không hiểu lắm, nâng ly rượu uống một hớp.
"Gì cơ?"
Bùi Diệp nói: "Tài khoản xem phim con heo!"
Chàng thanh niên tóc bạc: "..."
Nếu không phải nhờ sự tu dưỡng và điềm tĩnh nhiều năm, ly bia vừa rồi có thể đã phun ra ngoài.
"Tôi nói nè —— cô đừng hy vọng nữa. Khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690535/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.