Editor: Đào Tử
________________________________
Lưu Bị mượn Kinh Châu, có mượn mà không trả.
Hiểu được ý nghĩa này, lòng Tưởng Vân Lâu càng thêm lo lắng như lửa đốt.
Dù trong phòng khách điều hòa đang thổi gió mát phù hợp, hắn vẫn có cảm giác như đang đứng trong lò lửa. Sợi tóc mai trên trán bị mồ hôi làm ướt, dính lại thành từng lọn, từng hạt mồ hôi lăn qua má, cằm, đến cổ và cuối cùng rơi xuống xương quai xanh.
Bùi Diệp dùng hai ngón tay nâng cằm hắn lên, tiến lại gần để nhìn kỹ hơn.
Phải nói, khuôn mặt Tưởng Vân Lâu trong tình trạng này, thực sự có vài phần "Mê hoặc lòng người".
"Mày, mày rốt cuộc là ai?"
Tưởng Vân Lâu cố gắng giữ bình tĩnh, che giấu nỗi sợ hãi mà ánh mắt Bùi Diệp đã khơi dậy.
"Mày rốt cuộc muốn gì?"
Bùi Diệp vẫn không trả lời, chỉ dùng ánh mắt đầy thú vị nhìn hắn.
Tưởng Vân Lâu buột miệng.
"Mày cũng là người có hệ thống?"
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu hắn, sau đó lan rộng, phân tích tình hình hiện tại, càng nghĩ càng thấy suy đoán của mình là đúng. Chiến thuật của hắn không có tác dụng với Bùi Diệp, không phải vì hắn không có sức hút hoặc thiếu chiêu trò, mà vì người này cũng không phải là người bình thường!
Bùi Diệp cuối cùng cũng chịu đáp lại một chút.
Chỉ là nội dung đáp lại hoàn toàn khác với dự đoán của Tưởng Vân Lâu.
"Tôi nghĩ anh hiểu nhầm rồi, tôi không phải là 'Người có hệ thống', nhưng tôi rất hứng thú với 'Hệ thống'."
Tưởng Vân Lâu nuốt nước bọt, bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690519/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.