Editor: Đào Tử
________________________________
"Đế quân, bắt được gì rồi? Cá lớn hay cá nhỏ?"
Bùi Diệp tiến lên, tiện chân đá cái đống bùn đen đang bám vào chân Thần Đồ Đế quân.
Đống bùn đen chỉ kịp phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi, lăn lông lốc vài vòng.
Cô không quay đầu lại, tung ra vài đạo bùa chú có tính công kích.
Bùa chú hóa thành vài tấm lưới ánh sáng màu xanh lam, bao vây đống bùn đen, treo lơ lửng trên không.
Những tấm lưới ánh sáng trông có vẻ mỏng manh yếu ớt, nhưng thực ra rất bền chắc, mặc cho "Dã ma" biến thành bùn đen giãy giụa thế nào cũng không thể lay chuyển được chút nào.
"Rất tiếc, là một con cá nhỏ."
Thần Đồ Đế quân không để ý đến hành động nhỏ của Bùi Diệp, ánh mắt quét qua kẻ "Không mời mà đến" bị thanh kiếm ghim xuống đất, thoáng mang chút thất vọng.
"Con cá lớn thực sự chưa mắc câu."
"Cá nhỏ? Bận rộn bao lâu chỉ câu được một con cá nhỏ?" Bùi Diệp mở đèn pin điện thoại, thấy mũi kiếm ghim một người bùn đen nhỏ chỉ bằng bàn tay, nó đang giữ tư thế quỳ gối, bị thanh kiếm đâm xuyên từ sau lưng ghim xuống đất không thể động đậy, tiếng kêu thảm thiết vừa rồi chắc hẳn là từ nó phát ra, "Đế quân, đây... lại là thứ gì nữa?"
Bùi Diệp dùng ngón tay chọc vào nó, nó cũng không nhúc nhích.
"Nhìn cái đồ này vừa xấu xí vừa đáng yêu."
Thần Đồ Đế quân nói: "Thứ này giống như thuật người giấy của đạo hữu, chỉ là một phần thần thức của kẻ đứng sau."
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690514/chuong-888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.