Editor: Đào Tử___________________________________ "Sao anh lại biết tôi??"Bùi Diệp thu tay lại, nhìn Tưởng Vân Lâu tựa như quen thân ngồi xuống bên cạnh cô, không để lại dấu vết dịch chuyển gần một chút xíu.Tưởng Vân Lâu sớm đoán được Bùi Diệp sẽ hỏi vậy."Chuyện đó à, thời gian trước em họ của anh thường xuyên nhắc tới em.""Em họ của anh?"Bùi Diệp nhớ lại những người họ Tưởng gần đây tiếp xúc, thăm dò hỏi Tưởng Vân Lâu."Là Tưởng Phòng?""Đúng, chính là nó. Nó phản nghịch tuổi dậy thì bỏ nhà ra đi, suýt chút nữa khiến bố nó phải nhập viện." Tưởng Vân Lâu nhìn Bùi Diệp, bất luận là nét mặt hay là giọng điệu, tràn đầy cảm kích chân thành, "Nếu như không có em hỗ trợ, không biết nó sẽ bị bán cho mỏ than nào làm khổ lao nữa. Nó ra ngoài ăn một bài học, sau khi về nhà nghe lời hơn nhiều, cả nhà anh còn chưa kịp cám ơn em..."Tưởng Phòng bị đánh ở quán bar, nếu như không có Bùi Diệp ra tay giúp đỡ, vậy thì không chỉ là ăn chút nỗi khổ da thịt rồi xong đâu.Bùi Diệp giật nhẹ khóe miệng: "Chỉ là tiện tay thôi, không cần cám ơn."Tưởng Vân Lâu là một thanh niên nhiệt tình sáng sủa.Từ cái miệng hoạt ngôn của hắn, Bùi Diệp biết Tưởng Vân Lâu là sinh viên đại học E kế bên đại học C, từ nhỏ thích vận động, sở thích lớn nhất chính là leo núi và chụp ảnh, hiện tại là phó chủ tịch câu lạc bộ nhiếp ảnh đại học E, còn bí mật viết tiểu thuyết viết kịch bản.Nghe ý của hắn, sau khi tốt nghiệp đại học hắn định bước vào làng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690485/chuong-859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.