Editor: Đào Tử
________________________________
Nhìn thấy bầu không khí của hai nữ sinh càng lúc càng giương cung bạt kiếm, giọng nói của nhân viên miễn cưỡng chen vào.
"Số 233, ai là số 233?"
"Là tôi, tôi tới đây..." Bạn cùng phòng của Quách Dịch Lăng vội vàng quay đầu đáp một tiếng, cũng không thèm để ý tới Quách Dịch Lăng, xách váy hoa dài gần như có thể phủ kín mu bàn chân xuyên qua đám người, sợ mình đi chậm một bước sẽ bỏ qua cơ hội, "Phiền nhường đường một chút, cảm ơn..."
Người đàn ông đeo thẻ công tác không kiên nhẫn phất tay thúc giục.
"Nhanh lên tí, đừng lằng nhà lằng nhằng chậm trễ thời gian." Hắn làm quần quật mấy giờ, cuống họng khô khốc sắp bốc khói, loay hoay đến nỗi không có thời gian dừng lại uống miếng nước, người chờ thử vai lại không giảm bớt, dĩ nhiên thái độ của hắn không tốt nổi, thậm chí là khá kém.
Những người khác đến thử vai cũng không dám có nửa câu bất mãn.
"Xin lỗi xin lỗi nhiều..."
Bạn cùng phòng của Quách Dịch Lăng vừa cúi đầu xin lỗi vừa sửa sang lại tóc mái ngang trán.
Cô ta đứng ở ngoài cửa dừng lại một giây, hít sâu điều chỉnh nhịp tim hỗn loạn, lúc này mới ưỡn ngực ngẩng đầu đi vào.
Bề ngoài rất tự tin, trên thực tế lòng bàn tay đã túa ra mồ hôi nóng, hai chân căng thẳng nhẹ bẫng.
"Đi vào nhanh lên, đừng lãng phí thời gian." Thấy số 233 là một cô bé tướng mạo thanh thuần đường nét cũng xinh xắn, sắc mặt nhân viên công tác thoáng tốt hơn, giọng điệu cũng đỡ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690454/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.