Editor: Đào Tử
______________________________
"Tiểu quỷ, cô gọi tôi là gì?"
Bùi Diệp xé gói khoai tây chiên ra, rồi tay kéo cái ghế ngồi xuống.
"Vừa rồi cô gọi tôi đạo sĩ? Cô nhìn kỹ lại đi, tôi giống đạo sĩ chỗ nào?"
Gọi cô là "Đạo cô" hay "Nữ sĩ" cũng tốt hơn "Đạo sĩ".
Tuổi còn trẻ mà ngay cả nam nữ cũng không phân biệt được.
Tân nương quỷ hừ lạnh, đôi mắt quỷ đen thuần khiết không hề dao động rơi vào trên mặt Bùi Diệp.
Người bình thường bị theo dõi hai ba giây đã chịu không nổi muốn sởn tóc gáy, mà Bùi Diệp lại không bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí còn nhìn gương mặt tân nương quỷ, răng rắc răng rắc ăn khoai tây chiên —— cô trở về sau một chuyến dạo quanh siêu thị, chỉ riêng đồ ăn vặt đã mua bốn năm trăm, trong đó khoai tây chiên cay, thạch dưa hấu là chủ yếu —— tân nương quỷ trang điểm kỳ dị, nhưng nhìn lâu còn cảm thấy rất có hàm súc.
"Đạo sĩ thối, mi nhìn cái gì mà nhìn? Nhìn nữa móc mắt mi xuống bây giờ!!"
Nói rồi, tân nương quỷ tựa như uy h**p mở miệng đầy máu ra.
Một hàm răng nanh chỉnh tề quỷ dị kéo dài biến nhọn, cả khuôn mặt cũng theo đó dữ tợn máu me, trên mặt phủ đầy vết thương màu đỏ sậm đan xen. Thịt của vết thương lòi ra ngoài, không chỉ có thể nhìn thấy mủ vàng mà còn có thể nhìn thấy giòi bò ra ngoài.
Ban đầu còn có thể nhìn ra khuôn mặt ngũ quan tinh xảo, nhưng thoáng cái đã khiến người ta run rẩy.
Trong không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-5-sau-khi-dai-lao-ve-huu/4690445/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.